VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN


Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu

Chương 489: Thế Lực Khắp Nơi



Tin tức về cuộc chiến ở trong đại điện, tuy Vương triều Ma Nham ra sức muốn ngăn chặn, nhưng cuối cùng vẫn tốn công vô ích. Trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, tin tức đó nhưng một cơn lốc xoáy từ trong tòa thành Viễn Cổ Điện này lan tràn ra.

Tin tức truyền ra, không còn nghi ngờ là đã ngay lập tức tạo ra một cơn chấn động lớn trong thành. Tuyệt đại đa số mọi người khi nghe được tin này, đều không thể không lấy làm kinh hãi. Nếu như không phải mọi người biết rằng tin tức này không hề sai, thì e rằng ai cũng sẽ nghĩ đó chỉ là một trò đùa tai hại mà thôi.

Thực lực của Vương triều Ma Nham ở khu vực Tây Bắc này mặc dù không được coi như là bá chủ, nhưng cũng không có ai dám động đến. Thực lực của bọn chúng so sánh với các Vương triều Cao cấp đỉnh phong khác cũng không hề thua kém. Hơn nữa ai cũng biết rõ ràng hai huynh đệ Thạch Khôn, Thạch Hiên đều là sự tồn tại cường hãn, là hai kẻ vượt qua một lần Niết Bàn Kiếp. Đặc biệt là Thạch Khôn, nghe nói hắn đã chuẩn bị đủ năng lực để trùng kích Nhị Nguyên Niết Bàn. Nếu quả thật tới lúc đó hắn có thể thành công, thực lực của Vương triều Ma Nham sẽ lại lần nữa gia tăng lên gấp bội phần.

Thế nhưng, chính cái Vương triều vô cùng cường đại này lại bị Lâm Động, một tên tiểu tử tới từ Vương triều Hạ cấp, bức ép tới một cục diện cực kỳ tồi tệ.

Kết quả không ai có thể ngờ đến này có thể gây ra chấn động nhường ấy cũng không có gì là quá kỳ lạ. Chỉ có điều cho dù nói thế nào đi chăng nữa, từ hôm nay trở đi, tên tuổi của Lâm Động chắn chắn sẽ gây náo động cả một vùng Tây Bắc. Nghĩ đến một vài rắc rối như việc treo thưởng của Vương triều Ma Nham, đương nhiên sẽ bị người đời quên lãng dưới cái tên này.

Ngay cả một Vương triều lớn mạnh như Vương triều Ma Nham cũng không thể làm gì nổi Lâm Động, vậy một Vương triều tầm thường có thể dám nghĩ đến bất cứ thứ gì khác chứ? Còn về phần những thế lực Vương triều Cao cấp thực lực cường hãn, nghĩ rằng cũng không có hứng thú để làm những việc như thế này.

Hiển nhiên, hiệu quả chấn nhiếp quần hùng mà Lâm Động thi triển thực lực để đạt được ngày hôm nay cũng đều đúng như dự liệu của hắn. Có lẽ trong thời gian về sau, cũng sẽ không có kẻ nào có ý định cướp Viễn Cổ Bí Thược ở trong tay hắn nữa, việc này đã làm hắn yên tâm hơn rất nhiều.

o0o

Trong khi Viễn Cổ Điện bị tin tức về cuộc chiến ở trong đại điện truyền ra làm náo loạn, Lâm Động thân là nhân vật chính trong câu chuyện này lại đang đi tìm một chỗ ở trong thành, lặng lẽ điều dưỡng.

Cuộc chiến vừa rồi mặc dù là hắn dựa vào năng lượng dung hợp kỳ lạ của Càn Khôn Cổ Trận đó mà đả thương được Thạch Hiên, nhưng hắn lại hiểu rất rõ, năng lượng dung hợp này tiêu hao cực kỳ nhiều sức lực. Cho dù là với thực lực hiện tại của hắn cũng khó có thể thi triển một cách liên tục được. Lúc đó, nếu như thực lực của Thạch Hiên mạnh hơn thêm chút nữa, đem công kích hung hãn của Lâm Động mạnh mẽ chống đỡ xuống một lúc nữa, thì có lẽ người phải rơi vào trạng thái thảm hại phải đổi lại chính là bản thân hắn.

Mặc kệ những thủ đoạn của Lâm Động có lợi hại tới mức nào đi chăng nữa, nhưng mà cùng với thực lực chân chính của Thạch Hiên vẫn còn chênh lệch một khoảng khá xa, có thể dựa vào nguồn năng lượng dung hợp này để đả thương Thạch Hiên, đã là một thành tựu cực kỳ đáng ngạc nhiên rồi.

Lâm Đông xếp bằng trên giường, nắm chặt nắm đấm. Thực lực của bản thân hắn, tương đối mà nói vẫn là hơi yếu một chút.

Tiểu điêu phiêu phù lơ lửng trước mặt Lâm Động, trầm ngâm nói.

Lâm Động khẽ gật đầu, mặc dù Thạch Khôn hôm nay mới chỉ là Nhất Nguyên Niết Bàn, nhưng thực lực của hắn rõ ràng là đã vượt rất xa những kẻ như Thạch Hiên. Lâm Động hiểu rõ, nếu để cho hắn đối mặt với Thạch Khôn thì có lẽ phiền toái sẽ không nhỏ.

Ánh mắt Lâm Động hơi lóe sáng, trên khuôn mặt toát ra những sát khí lạnh lẽo.

Tiểu điêu cười nói, nó hiểu rõ, chỉ cần một khi Thạch Khôn đột phá Niết Bàn Kiếp, chắc chắn là sẽ lập tức chạy tới tìm Lâm Động gây phiền toái.

Lâm Động cười cười, chợt ánh mắt đanh lại, nói.

Lâm Động gật đầu, ánh mắt cụp xuống. Trong hai mắt của hắn lóe lên những tia lửa nóng bừng. Những nhân vật được xem như là nhân tài hạt giống kia, cũng không biết bọn chúng mạnh mẽ tới mức nào. Nếu như có thể giao đấu với bọn chúng một lần, cũng là một cơ hội rất tốt để đánh giá thực lực của mình. Bản thân hắn hiện tại trên Chiến trường Viễn Cổ tràn ngập những cao thủ biến thái này, không biết đến tột cùng được sắp xếp ở cấp bậc nào?

Lâm Động thì thào tự nói với mình, chợt hai bàn tày nắm chặt lại. Mặc dù thực lực của hắn là Bán Bộ Niết Bàn, đặt ở đây căn bản không được tính là cái gì cả, nhưng hắn hiểu rõ, hắn chính là đang chờ đợi một cơ hội, một cơ hội mà hắn đã chuẩn bị từ rất lâu!

o0o

Cùng lúc đó, tại khu vực chính Nam của Viễn Cổ Điện, trong một tòa tháp cao, có mấy đạo thân ảnh đang đứng ở trên đó, ánh mắt trầm lặng như hố sâu, ngắm nhìn tòa thành rộng lớn, tấp nập nhộn nhịp bên dưới.

Trong đám người ấy, một vị nam tử có khuôn mặt tuấn tú, nhìn xuống phía dưới, nhẹ giọng cười nói:

Một gã nam tử ở bên cạnh cười nhạt nói.

Phía trước mấy đạo thân ảnh đó là một nam tử đang vận bộ trường bào bạch sắc, hình dáng cực kỳ thanh tú. Khi hắn cười lại khẽ mím môi, khiến cho có cảm giác ôn nhu như một nữ tử. Có điều chỉ có những người thực sự hiểu rõ hắn mới biết, dưới vẻ ngoài ôn nhu đó là một sức mạnh cực kỳ đáng sợ.

Những đạo thân ảnh ở phía sau nghe được cái tên này, không nhịn được chép miệng cảm thán. Cái gã nam tử lúc trước có chút không để ý đến những hành động của Lâm Động, cũng chậm rãi gật đầu nhè nhẹ, trong mắt ánh lên sự kiêng kỵ nồng đậm.

Ánh mắt của gã nam tử thanh tú nhìn về phía xa, khẽ nói.

Nghe được lời này, mấy người ở bên cạnh đó có chút động dung.

Một người hỏi.

Vị nam tử thanh tú kia khoanh tay lại, đối với những Vương triều Cao cấp trong mắt người khác rất khó đối phó như Vương triều Ma Nham, trong mắt hắn, lại không hề có chút nào để hắn coi trọng.

Thanh âm của gã nam tử thanh tú ấy vừa mới dứt, một tràng cười khanh khách đột nhiên vang lên ở phía trên. Sau đó một bóng hình đỏ hồng xinh đẹp bỗng xuất hiện, dựa nghiêng vào vách đá, nụ cười như hoa, đôi mắt hẹp dài như hoa đào, nửa giống yêu tinh nửa giống người.

Nếu như lúc này Lâm Động nhìn thấy khuôn mặt đó, chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc, bởi nữ tử này chính là Mục Hồng Lăng lúc trước cùng hắn cướp đoạt Viễn Trách Bí Thược ở Lôi Nham Cốc.

Gã nam tử thanh tú kia quay đầu lại, cười nói.

Mục Hồng Lăng cười duyên, nói.

Gã nam tử thanh tú chau mày nói:

Cặp mắt của Mục Hồng Lăng nhíu lại, tạo nên một đường cong hiểm ác.

Gã nam tử rung người một cái, chợt lắc đầu cười nhẹ, ánh mát toát lên sự thương hại.

Mục Hồng Lăng chau mày một lúc, đột nhiên nói.

Gã nam tử thanh tú khẽ nhíu mắt lại, gật đầu một cách chậm rãi, giọng nói thì thào bay theo làn gió:

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License