VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN


Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu

Chương 474: Cải Biến Huyết Mạch



Trong không gian Viễn Cổ Bí Thược, Tiểu điêu nhìn thấy Lâm Động mở hai mắt ra thì trong mắt cũng lóe lên một tia mừng rỡ, liền vội vàng hỏi:

Lâm Động gật đầu cười, trong lòng cực kỳ thoải mái. Vốn hắn cho rằng bởi vì Uẩn Thần Bồ Đoàn bị hủy thì sẽ tạo thành một tổn thất mạnh mẽ đối với thủ đoạn chiến đấu của mình, nhưng không ngờ rằng lại tìm được chỗ tốt để đền bù tổn thất.

Nói xong, Lâm Động xòe bàn tay ra, tâm thần khẽ động, chỉ thấy hào quang trên lòng bàn tay ngưng tụ. Trong mơ hồ, hình ảnh Càn Khôn Cổ Trận thu nhỏ hiện ra, mà ở trung tâm của nó, nguyên lực, tinh thần lực và lực lượng thôn phệ đang nhanh chóng hội tụ lại với một tốc độ kinh người, cuối cùng trải qua dung hợp liền biến thành một quả cầu năng lượng ước chừng bằng lòng bàn tay, chủ yếu là màu xám đen.

Năng lượng hình cầu lẳng lặng lơ lửng trên bàn tay Lâm Động, tuy nhiên lại không có chút ba động cuồng bạo nào phát ra, nhưng trong mơ hồ, Lâm Động lại cảm thấy một mùi vị nguy hiểm phát ra từ cỗ năng lượng do ba loại năng lượng dung hợp lại một chỗ, hiển nhiên lực sát thương cực kỳ cường đại.

Tiểu điêu nhìn năng lượng cầu màu xám đen, trong mắt cũng lóe lên vẻ kinh dị, trong lời nói ngược lại có chút mùi vị hâm mộ.

Lâm Động gật đầu nhè nhẹ, chợt có chút tiếc hận nói.

Tiểu điêu trừng mắt nhìn Lâm Động một cái nói.

Lâm Động cười cười, bàn tay đảo một cái, năng lượng màu xám đen cùng với trận ảnh thu nhỏ liền từ từ tiêu tán. Chợt hắn duỗi cái lưng mỏi mệt nói:

Tiểu điêu nói.

Lâm Động đứng dậy, mỉm cười nói.

Tiểu điêu cười quái dị, sau đó nhìn về phía Lâm Động nói:

Lâm Động trợn ngược mắt. Hắn biết rõ Tiểu điêu cho dù có khôi phục thân thể thì thực lực cũng không có khả năng lập tức trở lại đỉnh phong. Hơn nữa Chiến trường Viễn Cổ này lại không giống khu vực nhỏ nhoi như Vương triều Đại Viêm, nơi này còn có những siêu cấp tông phái tại Đông Huyền Vực theo dõi, những tồn tại này chắc chắn sẽ không để cho Tiểu điêu có thể ở bên trong mà quấy rối, cho nên lời của nó tốt nhất cứ xem như không nghe thấy là hơn.

Tiểu điêu hiển nhiên cũng chỉ nhân tiện huênh hoang mà thôi, cho nên lập tức chuyển giọng nói.

Nghe vậy, Lâm Động cũng cười cười nói:

Tiểu điêu cả kinh, chợt kinh ngạc nói:

Lâm Động cười nói, trong mắt lóe lên vẻ nóng bỏng, ngược lại không chút giống như làm bộ. Tiểu điêu thấy vậy có chút tức cười, những cường giả Niết Bàn Cảnh khác đều sợ Niết Bàn Kiếp giống như sợ mãnh hổ, còn tên này lại không nhịn được lại cũng muốn thử một chút.

Chỉ có điều Tiểu điêu cũng biết rằng Lâm Động quả thật có tư cách đó. Hắn cực kỳ cường hãn, bản thân còn chưa tiến vào Niết Bàn Cảnh nhưng đã có thể tu luyện Tiểu Niết Bàn Kim Thân, đã khiến cho hắn không hề thua kém so với cường giả Niết Bàn Cảnh. Chỉ riêng nội tình như vậy cũng đã đủ rồi, muốn một lần trùng kích Niết Bàn Cảnh và Niết Bàn Kiếp trái lại cũng không phải là chuyện không thể.

Tiểu điêu ở bên cạnh nhìn Lâm Động nói.

Nghe thấy lời này, lông mày Lâm Động cũng khẽ nhíu một chút. Thực lực của Vương triều Ma Nham đúng là khiến hắn có chút kiêng kỵ. Mặc dù hắn có thể mượn Viễn Cổ Bí Thược để thoát thân, nhưng nếu như tại Viễn Cổ Bí Tàng thì hắn cũng không thể bỏ chạy được, nếu không thì chỉ e hắn không có được bảo tàng bên trong rồi.

Mà hiển nhiên, chuyện này tuyệt đối không phải là điều mà Lâm Động muốn gặp.

Tiểu điêu cũng biết Lâm Động cảm thấy đau đầu vì vấn đề này, bởi vậy lười biếng nói.

Lâm Động nhíu mày, nhìn về phía Tiểu điêu.

Lâm Động khẽ gật đầu, chợt thở phào nhẹ nhõm. Hắn quả thật là đã quên mất Huyết Linh Khôi của mình tiềm lực không tệ, quả thật có thể trong thời gian ngắn đạt đến cảnh giới Linh khôi Nhất cấp.

Lâm Động lại hỏi tiếp. Vương triều Ma Nham, ngoài Thạch Hiên ra còn có một tên thủ lĩnh cực kỳ khó giải quyết nữa.

Tiểu điêu chỉ vào Tiểu Viêm đang nằm rạp trên mặt đất, cười cười nói:

Lâm Động có chút ngơ ngác, chợt đưa tay gãi gãi đầu, cười nói:

Bộ dáng này ngược lại không chút cảm thấy chút đau lòng bởi vì những Niết Bàn Đan hắn phải liều mạng cướp về.

Từ lúc Tiểu Viêm theo hắn từ trấn Thanh Dương vào sinh ra tử thì trong mắt Lâm Động nó đã không còn là một sủng vật nữa, mà đã là một đồng bạn không thể thiếu rồi.

Dường như cảm nhận được ánh mắt nhu hòa của Lâm Động, Tiểu Viêm cũng phát ra tiếng gầm nhẹ, lấy đầu cọ cọ vào Lâm Động, rất là thân mật.

Nhìn một người một thú thân mật như vậy, Tiểu điêu thoáng có chút nheo mắt lại, chợt cười khẽ nói:

Lâm Động ngẩn người, chợt hiểu rõ ý tứ của Tiểu điêu. Có lẽ linh trí của nó so với nhân loại còn muốn gian xảo hơn a.

Lâm Động chần chờ nói.

Tiểu điêu thản nhiên nói.

Lâm Động lẩm bẩm nói.

Lâm Động đưa tay vuốt vuốt đầu Tiểu Viêm, khẽ lẩm bẩm một lượt.

Tiểu điêu cười nói:

Lâm Động cười khổ một tiếng, khẽ nói:

Tiểu điêu gật đầu nhè nhẹ, vượn móng vuốt ra nói:

Nghe vậy, Lâm Động cũng gật đầu, bàn tay vung lên lập tức gọi Huyết Linh Khôi ra.

o0o

Trong thời gian hai ngày tiếp theo, Lâm Động vẫn ở bên trong không gian của Viễn Cổ Bí Thược, mà lúc ở trong đó, Lâm Động lấy ra hai mươi vạn Niết Bàn Đan, dựa vào số lượng Niết Bàn Đan khổng lồ như vậy, thực lực của Huyết Linh Khôi không có gì bất ngờ đã tăng mạnh, đạt đến trình độ Linh khôi Nhất cấp. Từ góc độ khác mà nói, Huyết Linh Khôi lúc này đã có thể chống lại cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn Thạch Hiên.

Sau khi chuẩn bị xong những chuyện này thì Lâm Động mới hoàn toàn yên tâm mang theo Tiểu Viêm từ trong không gian Viễn Cổ Bí Thược ra ngoài.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License