Dưới đông đảo ánh mắt kinh dị, Cốt Thương trong tay Lâm Động chấn động, trực tiếp đem đầu của Yêu thú chấn bạo, máu tươi mãnh liệt bắn ra đầy trời, một tia lưu quang bắn ra, sau đó vững vàng nằm trong tay hắn.
Lọt vào trong tay Lâm Động là một viên Yêu tinh hạch đỏ hồng ước chừng bằng nắm tay. Trong Yêu tinh hạch, ánh sáng màu đỏ tràn ra, từng luồng Niết Bàn Khí hùng hậu tràn ra, mức độ nồng đậm như vậy liền khiến Lâm Động thoáng có chút động dung.
Lúc trước Lâm Động đã từng trảm sát qua một đầu Yêu thú Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, Niết Bàn Khí ẩn chứa bên trong Yêu tinh hạch đó so với thứ này quả thực là thua kém không phải chỉ một cấp bậc.
Nếu như có thể được nhiều một chút thì tốc độ tiến vào Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong của hắn chắc chắn sẽ nhanh hơn không ít.
Trong mắt Lâm Động xẹt qua một tia mừng rỡ, sau đó bàn tay nắm chặt, lực lượng thôn phệ tràn ra, trực tiếp đem Niết Bàn Khí trong Yêu tinh hạch này thôn phệ sạch sẽ, mà theo từng cỗ Niết Bàn Khí chảy bên trong kinh mạch, Lâm Động lập tức cảm thấy thân thể nổi lên từng trận hỏa nhiệt, suy nhược vì trận đại chiến vừa rồi liền không cánh mà bay, nguyên lực trong cơ thể cũng trở nên hùng hậu hẳn lên.
Yêu tinh hạch của Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn chỉ e còn hơn cả mấy trăm viên Niết Bàn Đan.
Sau khi trảm sát đầu Yêu thú này, thân hình Lâm Động khẽ động, dưới một vài ánh mắt kinh sợ trở về lại doanh địa, lại lần nữa trấn thủ phía Nam doanh địa, khiến rất nhiều Yêu thú khó có thể tiến thêm nửa bước.
o0o
Lâm Động trảm sát Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn này gây ra động tĩnh không hề nhỏ, một vài doanh địa xung quanh đều phát giác ra, không ít người đối với một màn này đều cảm thấy rung động. Dù sao thì cường giả Bán Bộ Niết Bàn của bọn hắn bên này vẫn còn đang dây dưa cùng với đám Yêu thú, thế nhưng Lâm Động chỉ với thực lực Tạo Hóa Cảnh đại thành lại có thể trảm sát Yêu thú trước tiên, đây quả thực không phải vượt mặt bình thường.
Tại phía Bắc của một doanh địa khác, một đạo nhân ảnh âm lãnh nhìn Lâm Động sau khi trảm sát quay trở về lại doanh địa, nhịn không được hừ lạnh một tiếng. Mà người này không phải ai khác chính là Tấn Mục.
Bên cạnh thân ảnh ấy lúc này, Hải Sa mặc áo lam cũng cười nói, ánh mắt âm nhu nhìn chằm chằm thân ảnh của Lâm Động, trong mắt tràn ra vẻ tham lam.
Vẻ âm độc trong mắt Tấn Mục tuôn tràn ra, ánh mắt của hắn quét qua bốn phía, vòng tròn của bọn hắn lần này quả thực không tệ, không chỉ có năm tên cường giả Bán Bộ Niết Bàn tọa trấn, hơn nữa cường giả dưới trướng cũng không ít, cho nên uy hiếp của những Yêu thú đối với bọn họ trái lại cũng không lớn.
Mặt khác, khi năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn đến trước doanh địa của bọn hắn, lập tức bị nhân mã của năm đại Vương triều bọn hắn chống đỡ, khó có thể tiến vào nửa bước.
Trên khuôn mặt Tấn Mục nhếch lên một nụ cười, nụ cười tràn ngập oán độc.
Nghe thấy vậy, cặp mày của Hải Sa khẽ nhướng lên, không vội vàng nói:
Thấy vậy, Tấn Mục cười nhạt một tiếng, giống như biết rõ Hải Sa đang nghĩ gì, chậm rãi nói.
Hải Sa mỉm cười nói.
Ngữ khí của Tấn Mục vô cùng bình thản đáp.
Hải Sa cười một tiếng quái dị, chợt thân hình khẽ động, trực tiếp lướt tới doanh địa. Lúc thân hình ở giữa không trung thì tay áo hắn vung lên, một đống bột phấn màu trắng từ trong tay áo bắn ra, đem năm Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn bao vây lấy.
Bột phấn màu trắng của Hải Sa cũng không biết là thứ gì, những Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn vừa nhiễm phải thì đồng tử chợt trở nên đỏ thẫm, sau đó mãnh liệt quay đầu, điên cuồng xông về phía Hải Sa.
Nhìn thấy những Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn xung quanh liều mạng xông đến, Hải Sa ngược lại bật cười, sau đó có chút đau lòng, Linh Thú Phấn này chế luyện cực kỳ phức tạp, hơn nữa đây còn là vật mà chỉ có mỗi Vương triều Hải Lân bọn hắn mới có, cho dù là hắn thì số lượng cũng rất giới hạn.
Năm đầu Yêu thú đồng tử đỏ ngầu xông đến, thân hình Hải Sa chợt khẽ động, nháy mắt vọt đi, mà lộ tuyến của hắn lại là phía doanh địa của đám người Lâm Động cách đó không xa.
Năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn đồng thời hành động, động tĩnh này tất nhiên không nhỏ, bởi vậy không ít người đều phóng ánh mắt tới, mà lúc bọn hắn nhìn thấy một màn này thì liền khẽ giật mình.
Toàn bộ đều nhíu chặt mày, những người này cũng không phải là loại người ngu dốt, tình huống này chỉ cần vừa nhìn liền biết rõ Hải Sa chắc chắn không có ý tốt gì trong đầu rồi.
Lúc này, đám người Ma Thiết cũng phát hiện ra tình huống này, sắc mặt lập tức trở nên kịch biến, nghiêm giọng quát.
Hải Sa cười lớn, sau đó ngón tay cong lại rồi búng ra, một viên bạch cầu lập tức bắn về phía doanh địa của đám người Lâm Động, ngay sau đó liền bộc phát ra một mùi vị kỳ lạ.
Mà theo cỗ mùi vị này lan tràn ra, năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn vốn đuổi theo Hải Sa liền nhanh chóng đổi mục tiêu, ánh mắt đỏ rực nhìn nơi doanh địa của đám người Lâm Động, sau đó bước chân nện xuống mặt đất ầm ầm, dưới những ánh mắt kinh hãi của mọi người, lập tức lao về phía đám người Lâm Động.
Nhìn thấy một màn này, Ma Thiết tức giận rống lên một tiếng như lôi đình, tiếng rống rất nhanh liền vang truyền ra xa.
Một vài doanh địa xung quanh mặc dù đối với hành vi của Hải Sa có chút khinh thường, nhưng chỉ có điều lúc này bản thân còn khó bảo toàn, cho nên chỉ có thể lắc đầu đồng tình mà thôi.
Hải Sa cười lạnh, sau đó ánh mắt âm trầm nhìn về phía Lâm Động, cười lớn nói:
Lúc đang nói chuyện thì thân hình của Hải Sa cũng nhanh chóng lui về phía sau, trong hai mắt lộ ra vẻ hả hê nồng đậm.
Trong doanh địa, đám người Mạc Lăng nhìn năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn vọt tới thì sắc mặt đều đại biến, bọn hắn đều rõ, với thực lực của bọn hắn thì căn bản không thể ngăn cản được loại trùng kích như vậy.
Trong doanh địa, thoáng cái lòng người đã trở nên hoảng loạn, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên trắng bệch, trong mắt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.
Ánh mắt Lâm Động lạnh lẽo nhìn Hải Sa lùi về, hắn biết rõ đây chắc chắn là chủ ý của Tấn Mục, tên này quả nhiên là tặc tâm không bỏ.
Ánh mắt Lâm Động lóe lên, chợt tay áo run lên, Tiểu Viêm lao ra, chợt hóa thành hình thái chiến đấu, phát ra một tiếng gầm nhẹ, uy phong lẫm liệt.
Lâm Động quát khẽ một tiếng, cũng không nói gì thêm, bàn tay xuất ra một trảo, viên bạch cầu mà Hải Sa ném đến lập tức bị hút vào trong tay hắn.
Viên bạch cầu này không ngừng tản ra một loại mùi vị kích thích những Yêu thú này, hơn nữa còn khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ cả doanh địa.
Bắt lấy viên bạch cầu, Lâm Động cũng không tiếp tục chần chừ, thân hình khẽ động, dưới ánh mắt khiếp sợ của đám người Ma Thiết, từ bên trong doanh địa lao ra, sau đó phóng đi.
Năm đầu Yêu thú hiển nhiên rất mẫn cảm đối với loại mùi vị này, ánh mắt đỏ rực liền từ doanh địa chuyển sang Lâm Động, sau đó đuổi theo Lâm Động mà truy sát.
Trong doanh địa và xung quanh đó, có không ít ánh mắt nhìn thấy một màn này. Lúc bọn hắn thấy Lâm Động không ngờ một mình dẫn dụ năm Yêu thú rời đi thì trong mắt đều có chút chấn động. Ai cũng biết rằng đối diện với năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn, chỉ sợ khó kiếm ra người nào có thể đơn độc đối kháng, hơn nữa lại còn xâm nhập vào trong Yêu Triều, hành vi này của Lâm Động gần như là tìm chết không thể nghi ngờ.
Thân hình Ma Thiết khẽ run lên, hắn nhìn đạo thân ảnh nhanh chóng biến mất tại trong Yêu Triều, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, hành vi này của Lâm Động thật khiến trong lòng hắn run rẩy mãnh liệt.
Sắc mặt Đường Tuyên cùng với Lưu Huyền cũng trở nên cực kỳ âm trầm, ánh mắt liếc nhìn về phía đám người Tấn Mục, hận ý sâu đậm từ trong mắt tràn ra.
Có thể đến Chiến trường Viễn Cổ này cũng không phải là loại người lương thiện gì, hành vi của Tấn Mục lần này thật không thể nghi ngờ đã chọc giận bọn hắn.
Xa xa, Tấn Mục nhìn một màn này thì cười lạnh lẽo, thản nhiên nói:
Hải Sa cũng cười lạnh nói, hành vi này của Lâm Động hiển nhiên là tự tìm tử lộ.
Tấn Mục duỗi cái lưng mệt mỏi, khóe miệng nhếch lên nhìn chằm chằm phương hướng Lâm Động biến mất, khẽ lẩm bẩm:
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License