Tô Tử An hoàn toàn không biết Tô Lạc đã chạy trốn, giờ phút này đang hắn muốn đi vào Tàng Bảo Các.
Nhưng khi, hắn nhìn thấy cái khóa treo trên khung cửa, sắc mặt lập tức trở nên cực kì khó coi.
Cái khóa này là đệ nhất thợ khóa ở kinh thành làm ra, có thể mở, thì cũng chỉ có một cái chìa khóa ở trên người mình.
Nhưng hiện tại, cái khóa này đã bị người khác mở ra, hơn nữa còn công khai mà để lại như vậy, nhìn thật châm chọc.
Lập tức sắc mặt Tô Tử An cực kì cứng ngắc, hắn đẩy cửa, lớn tiếng tức giận nói: “Đốt đèn lên!”
Rất nhanh, tiểu vệ bên cạnh đem lồng đèn đưa cho hắn, sau đó đem nến trong phòng thắp sáng.
Nhìn về phía Lầu một đảo lộn mà bừa bộn, xem qua đã biết rõ ràng bị người lục lọi qua.
Cái tên trộm này còn vô cùng lớn mật, hoàn toàn không đem đồ vật trả lại về vị trí cũ!
Đi lên lầu hai.
Đương nhiên lầu hai cũng bị lục qua, nhưng không mất thứ gì.
Nhưng càng như thế, sắc mặt Tô Tử An lại càng khó coi, bởi vì hắn biết, tên trộm này nhất định là cao thủ, hắn nhìn qua lầu một lầu hai, như vậy mục tiêu của hắn là chỉ lầu ba.
Quả nhiên!
Khiến Tô Tử An đi đến lầu ba, nhìn vào trong sảnh, đầu óc lập tức ong ong nhiễu loạn, yết hầu ngòn ngọt, như thể phun ra một ngụm máu.
Hắn thấy cái lỗ đen nhỏ trên miếng gạch kia! Chỗ để Thiên Linh Thủy.
Ở đây ngoại trừ lão tổ tông, cũng chỉ có hắn biết, nhưng là bây giờ lại bị người đào lên rồi!
Tô Tử An chỉ cảm thấy tay chân như nhũn ra, cơ hồ đứng mất cân bằng.
Chờ tâm ổn định, hắn giữ vững tinh thần tiến đến xem xét, phát hiện bên trong không cánh mà bay.
Đáng hận cực kì!
Tô Tử An tức giận đến mức phun ra một ngụm máu tại chỗ.
Ở bên trong cái hộp nhỏ kia chứa Thiên Linh Thủy là vật chí bảo của Tô phủ hắn!
Nhưng là, càng khiến hắn phẫn nộ chính là, ngoại trừ Thiên Linh Thủy ở trong, còn cái bản đồ kia, cái hộp có bản đồ mới là đồ vật quan trọng nhất!
Đây chính là bản đồ mở ra Bát Hoang Thần Mộ trong truyền thuyết, các cường giả ở trên cả đại lục đều đang tìm, tuy nhiên đây chẳng qua là một mảnh nhỏ, nhưng đây cũng chính là khiến thiên hạ đại loạn vì giữ đồ.
Giờ đây rõ ràng bị người đánh cắp cùng với Thiên Linh Thủy.
Tô Tử An tức giận toàn thân phát run, một câu cũng nói không nên lời, hắn cảm giác mình sắp phát điên.
“Tìm! Phải tìm ra tên trộm!” Phanh thây xé xác nó! Tô Tử An tức giận đến toàn thân phát run.
Bỗng nhiên, mắt hắn thấy trong đây hình như có một vật, lấy lên xem, phát hiện đó là Tử Ngư ngọc bội.
Tử Ngư ngọc bội này chẳng lẽ là tên trộm làm rơi?
Đây là có tính toán ư? Trộm đồ vật còn lưu lại tín vật? Tốt cho tên tặc hung hăng càn quấy nhà ngươi!
Tô Tử An cảm thấy, nếu như tên trộm này hiện tại đứng ở trước mặt hắn, hắn nhất định bóp chết tên trộm này.
Đáng tiếc hắn mãi mãi không biết, tên trộm tài giỏi mà hắn hận đến hàm răng đều ngứa, chính là đứa con gái vô dụng nhất trong suy nghĩ của hắn.
“Đem ngọc bội này đưa đến Dong Binh Công Hội, để cho bọn hắn mau tra ra tất cả tin tức quan hệ liên quan đến ngọc bội này!” Tô Tử An tin, chỉ cần hắn tra ra chủ của ngọc bội này, như vậy tên trộm đêm nay không thể ẩn trốn.
Ông nhất định phải đem tên trộm tìm ra, cho hắn nhìn một cái xem Tô phủ có phải là nơi hắn muốn tới thì tới muốn đi thì đi không!
Nhưng lúc này, tên hộ vệ kia lại vẻ mặt do dự, muốn nói lại thôi.
“Còn không mau đi đi!” Tô Tử An tức giận lớn tiếng.
“Đại tướng quân, khối ngọc bội này.. Ti, ti chức đã gặp” Hộ vệ ấp a ấp úng, do dự.
“Ngươi gặp? Đã gặp ở đau?” Tô Tử An toàn thân đột nhiên chấn động, trừng mắt đối phương.
“Là của…Là của…” Thị vệ có chút không dám nói thật, nếu nói sai đổ oan cho đại thiếu gia, chẳng phải là… Giờ phút này hắn hối hận muốn tát mình một cái ,vừa rồi không nhiều lời thì đã tốt.
“Nói!” Tô Tử An đá một cái qua, đạp hộ vệ ngã trên mặt đất.
“Dạ… Là đại thiếu gia!” Thị vệ bị đạp đến phun ra một ngụm máu, hắn che ngực, lớn tiếng nói, “Khối ngọc bội này là của đại thiếu gia!”
“Ngươi nói sao!” Tô Tử An lại hung hăng đạp hắn, “Nói thế mà cũng nói ư? Dám nói khối ngọc bội này là của đại thiếu gia? Chuyện này sao có thể!”
Vào lúc này, có người lớn tiếng chạy đến báo.
“Đại tướng quân! Tên trộm kia đi vào Càn Khôn Viện của đại thiếu gia sau đó biến mất!”
Những lời này giống như một gậy đánh xuống, cứu mạng của tên hộ vệ kia
“Ngươi nói sao? Tên trộm kia chạy vào tiểu viện của đại thiếu gia sau đó biến mất?” Tô Tử An sắc mặt lạnh lùng, đáng sợ .” Một tay hắn nắm chặt cổ áo tên hạ nhân, mặt mũi dữ tợn, hung ác, “Cho ngươi nói lại lần nữa!”
Thị vệ kia không biết chuyện gì xảy ra ở đây, hắn chỉ là muốn báo cáo, bị Tô Tử An nắm lấy cổ áo nhấc lên, mặt mũi hắn tràn đầy nghi hoặc, nhưng vẫn cứ đứt quãng mà nói lại lần nữa: “Tiểu nhân không có nói sai, kẻ trộm thật biến mất trong sân của đại thiếu gia, hơn nữa… Hơn nữa cách tiểu viện của đại thiếu gia một đoạn không xa, Quế Ma Ma bị giết trên đường, còn có một nha đầu làm chứng…”
Hiện tại, bao nhiêu chứng cứ chính xác đều hướng về phía Tô Tĩnh Vũ.
Nhưng mà, Tô Tử An không muốn tin.
Tô Tĩnh Vũ là nhi tử hắn coi trọng nhất, là người thừa kế Tô phủ tương lai, hắn căn bản không có lý do để làm như vậy!
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!
Nói cái gì Tô Tử An cũng không chịu tin rằng, hắn một tay nuôi dưỡng nhi tử như người bạn của hắn.
Nhưng, hiện tại kẻ trộm đúng là biến mất tại Càn Khôn viện, cho nên hắn vẫn phải đi một chuyến đến, đem mọi truyện giải quyết rõ ràng.
Tô Tử An mang theo một đám người hướng đến Càn Khôn viện đi như chạy vội.
Đến Càn Khôn viện, hắn thấy Tô Bác Vũ đang cùng Tô Tĩnh Vũ giằng co.
“Tĩnh Vũ!” Tô Tử An lạnh lùng mà trừng mắt với hắn, “Ngươi muốn làm gì? Khi sư diệt tổ sao?”
Tô Tĩnh Vũ đang chuẩn bị đánh nhau cùng Tô Bác Vũ, nhìn thấy Tô Tử An, hắn vội vàng nói với Tô Tử An: “Phụ thân, người cuối cùng cũng đến, người hãy làm chủ cho con! con căn bản không biết chuyện gì xảy ra, Nhị gia gia lại cứ khăng khăng mà chỉ trích con là trộm!”
Tô Tử An nhìn qua Tô Bác Vũ.
Tô Bác Vũ cười lạnh nói: “Không phải ngươi thì là ai? Kẻ trộm kia chính là đang trốn ở trong sân của ngươi, nếu ngươi trong sạch, vì sao không dám để ta xét !”
“Nhị thúc ——” Tô Tử An đang muốn nói chuyện, lại bị Tô Bác Vũ ngắt lời.
“Tử An, Nhị thúc tận mắt nhìn thấy kẻ trộm kia tiến vào Càn Khôn viện, cho dù Tĩnh Vũ là con của ngươi, vậy cũng không thoát được liên quan.” Kẻ trộm kia đang bị trọng thương, đi lại khó khăn, căn bản là chạy không xa, nếu không phải là Tô Tĩnh Vũ giữ lại, hắn đã sớm bắt được đối phương.
Tô Tử An mặt mũi tràn đầy trầm ổn, cuối cùng nhắm mắt, thống khổ nói: “Nhị thúc… Tàng Bảo Các bị trộm.”
“Ngươi nói cái gì!” Tô Bác Vũ lập tức biến sắc, trở nên rất khó coi, “Cái gì bị trộm?”
“Thiên Linh Thủy, còn có… Tàng bản đồ…” Tô Tử An phiền muộn, quả thực muốn đập đầu vào tường
Tô Bác Vũ sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi, hắn ong ong, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Hắn giờ mới biết được,căn bản đối phương chính là dùng kế điệu hổ ly sơn với hắn!
Đối phương đưa hắn đi, sau đó một người khác thừa cơ tiến vào Tàng Bảo Các trộm. Nghĩ đến tận đây, Tô Bác Vũ hận không thể hung hăng đánh chính mình một cái.
Tô Bác Vũ nhìn Tô Tĩnh Vũ lạnh băng, giọng nói lạnh lùng: “Đi vào tìm!”
“Phụ thân!” vẻ mặt Tô Tĩnh Vũ khó hiểu, không biết Truyện gì. Thiên Linh Thủy cái gì, cái gì tàng bản đồ, hắn hoàn toàn không biết rõ tình hình lúc này?
“Ngườ iđâu, bắt đầu tra từ phòng Tô Tĩnh Vũ!” sắc mặt Tô Bác Vũ tái nhợt, không một chút lưu tình.
“Phụ thân!” đáy mắt Tô Tĩnh Vũ hiện lên một tia sợ hãi.
Tô Tử An lạnh lùng nhìn Tô Tĩnh Vũ, khổ sở nói, “Không thể là thật, nếu như chứng minh con trong sạch, không cho người khác đổi oan con”
Nói xong, hắn giơ tay, vẻ mặt uy nghiêm: “Vào tìm!”
Một tiếng ra lệnh, một nhóm hơn hai mươi người thị vệ lập tức chen vào, rất nhanh tản đến tất cả cái gian phòng xem xét.
Tô Tử An cùng Tô Bác Vũ cũng không nhàn rỗi, hai người ánh mắt như điện quét toàn bộ tiểu viện, rất sợ bỏ qua một chút manh mối.
Tìm hết bên ngoài, Tô Tử An theo thị vệ còn lại bước vào trong.
Xét qua một lần, lại không phát hiện cái gì.
Đáy mắt Tô Tử An có chút phức tạp, hắn mừng vì việc này cùng con hắn không liên quan, nhưng phiền muộn tìm không ra chút manh mối.
Nhưng mà vào lúc này, bỗng nhiên có một tên thị vệ la lớn: “Cái gì kia?”
Chỗ hắn chỉ là đáy giường, chỗ đó có bóng mờ màu đen, dưới ánh đèn u ám như ẩn như hiện.
“Lấy ra xem!” lập tức sắc mặt Tô Tử An trở nên tái nhợt.
Thị vệ kia được lệnh, rất nhanh cúi xuống mặt đất, đem đồ vật kia ôm ra.
“Đây là..” Tô Tử An thấy y phục màu đen kia, sắc mặt lập tức cũng đen như màu đen y phục, đen đến mơ hồ không rõ tướng mạo của hắn.
Giờ phút này, trong đầu hắn nhiễu loạn, so với đánh bại còn muốn tự sụp đổ.
Hắn không nghĩ tới, vừa tìm, vậy mà thật sự tìm ra..
Tầm mắt hắn dời xuống, nhìn cái hộp gỗ nhỏ quen thuộc.
Lập tức, sắc mặt Tô Tử An cùng Tô Bác Vũ đều biến xám trắng
Vì hai người họ đều nhận ra, cái hộp nhỏ này là hộp đựng Thiên Linh Thủy.
Nhưng bây giờ trong hộp lại rỗng không, đừng nói Thiên Linh Thủy, cả tàng bàn đồ đặt ở dưới đáy cũng đều không cánh mà bay.
Con mắt Tô Tử An như như rắn độc nhìn chằm chằm vào Tô Tĩnh Vũ, một tay bóp yết hầu của hắn, lớn tiếng gầm lên: “Nghịch tử! Nói mau, Thiên Linh Thủy đâu rồi? Còn có tàng bản đồ? Nói mau!”
Lúc này, tất cả căn cứ trùng hợp đều chỉ vào Tô Tĩnh Vũ, làm hắn hết đường chối cãi, không thể chống chế.
Tô Tĩnh Vũ vô tội cực kỳ, cũng cực kỳ mờ mịt: “Phụ thân, người đang nói cái gì? Thiên Linh Thủy? Tàng bản đồ?” Hắn từng chữ đều biết rõ, mà chỗ thì không biết?
“Không cần giả ngốc trước mặt lão tử, nói! Thiên Linh Thủy ở đâu? Có phải ngươi uống rồi? Nói mau, bằng không lão tử bóp chết ngươi!” Lúc này, Tô Tử An thật sự tức giận.
Cái Thiên Linh Thủy kia là bảo bối tang cấp, lão gia tử định thời điểm trùng kích thất giai mới dùng, nên cất giữ, lại bị người trộm đi!
Nếu lão gia tử có thể lên tới thất giai, vậy Tô phủ bọn họ thật sự trèo lên, trở thành đệ nhất thế gia ở đông lăng quốc.
Nhưng hiện tại, không có.. Cái gì cũng bị mất. Còn không biết lão gia tử sau khi xuất quan có thể sẽ tức giận đến thổ huyết.
“Phụ thân.. Con thật sự không biết a, con thật không có trộm\!” Tô Tĩnh Vũ kêu to oan uổng.
Thực tế, hắn là oan uổng, ai bảo lúc trước hắn đắc tội Tô Lạc, cái người ích kỷ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License