Đôi mắt hắn tự tin kiêu ngạo, tôn quý khí phách, cao cao tại thượng giống như thần, toàn thân phát ra ánh sáng chói mắt. Cứ như chỉ cần đứng như vậy, thì có thể thu toàn bộ Thiên hạ về tay.
“Tại sao phải mang ta đi?” Tô Lạc thì thào hỏi.
Nàng một mực tin rằng, nàng không giá trị, không gian xảo thì cũng là trộm.
Nàng vẫn đối với hắn mà mang cảnh giác.
“Ngươi không phải rất muốn đi sao?” Tấn vương điện hạ ánh mắt tà mị mê hoặc người, “Tiền đặt cược Bổn vương đã lấy lại, không là dự bị thu?”
Tô Lạc lúc này mới nhớ , nàng đối với hắn còn có thể đưa ra một cái điều kiện. Như vậy, tự đưa tới cửa cho nàng đùa nghịch, dù sao cũng không phải nàng chính miệng đưa ra điều kiện
“Đi!” Nam Cung Lưu Vân vừa dứt lời, liền đem Tô Lạc ôm vào trong ngực, thân thể giống như Đại Bàng giương cánh, phi giữa không trung xẹt qua, cơ hồ chân không chạm xuống đất, như chuồn chuồn lướt nước. Bên tai gió vù vù thổi, Tô Lạc cảm thấy hiếu kỳ liền mở mắt ra, chứng kiến cảnh chính mình ở giữa không trung, nhìn xuống, toàn bộ đế đô đều bao quát tại trong mắt.
“Không sợ?” Mang theo một người nhẹ nhõm bay ở giữa không trung, Nam Cung Lưu Vân còn có thể mở miệng nói chuyện mà không đau hông, có thể thấy được độ võ công cao cường của hắn, cao thâm cực kì, sâu không thấy đáy.
“Ta thích.” Tô Lạc thật sự rất thích bay lượn trên phía chân trời, cảm giác vạn vật đều bao quát trong mắt.
Nàng hít một hơi sâu, tay nắm thật chặt thành quyền. Đáng tiếc, nàng là trời sinh khúc gỗ, nhất định không đạt được tốc độ cao như Nam Cung Lưu Vân. Nam Cung Lưu Vân tựa hồ nhìn thấu nàng, muốn nói lại thôi, khóe miệng tách ra một vòng cung tươi cười tà mị , thanh âm trầm thấp mà Mị Hoặc,
“Đợi kết quả khảo nghiệm có, ai nói không thể thay đổi?”
“Mong vậy!” Tô Lạc trong lòng âm thầm không nổi giận. Từ rất xa, thấy được hình dáng Thần điện. Thần Điện đặt ở trung tâm đế đô, vị trí địa lý so với hoàng cung còn rất hợp quy tắc, từ trên xuống nhìn, chỉ có thể nhìn thấy đầy nóc nhà, quảng trường rộng lớn, trong sân là một cái hồ phun nước, cái hồ nước phía trước từng tòa đều là đại sư nghệ thuật điêu khắc. Hổ, báo, sài, Sói…!ma thú ở trên đại lục đều được điêu khắc, ở chỗ này cũng có thể thấy được.
“Đã đến.” Nam Cung Lưu Vân mang theo Tô Lạc nhanh nhẹn bay xuống, hai người trực tiếp tiếp đất xuống cửa thần điện. Nam Cung Lưu Vân lệnh bài không cần cầm, Lão già canh gác đối với hắn cung kính hành lễ, không cần chớp mắt mà đem cửa điện mở ra. Theo lời Nam Cung Lưu Vân nói chuyện, hắn có khuân mặt chiêu tài rất tốt.Nắm tay Tô Lạc đi vào đại sảnh lầu 3. Lầu một là cho dân chúng bình thường kiểm tra, cho nên bọn họ căn bản không cần tiến vào, trực tiếp đi lên trên.Lầu hai là cho cấp bậc văn võ bá quan kiểm tra, Tô Lạc tưởng rằng sẽ vào tầng này, nhưng là nàng phát hiện không phải. Mà lầu ba, người có thể đi lên cực kỳ ít, chỉ có nhân tài trong hoàng thất mới có tư cách vào… Lầu ba có ngọn đèn dầu sâu kín lóe lên, lộng lẫy xa hoa, tinh xảo hoàn mỹ.
Trong đại sảnh có một bàn ngọc thạch lớn, trên bàn bày biện một cái Cầu Thủy Tinh lớn như trái bưởi… Thủy Tinh Cầu lóng lánh, thanh tịnh sáng long lanh, sáng ngời như là con mắt, dò xét chiếu chỗ sâu nhất trong tâm mỗi người… Thiên phú linh lực chia làm đỏ, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím bảy loại nhan sắc, trong đó màu đỏ là kém cỏi nhất, tử sắc( màu tím) là mạnh nhất, mà đại lục từ trước tới nay, có thể có được thiên phú tử sắc, phi thường thưa thớt, có thể đếm được trên đầu ngón tay, rất có thể mấy trăm năm mới ra một vị.
Theo thiên phú linh lực của từng người, sẽ thấy được cường giả vi tôn này đi bao xa, Vị trí đứng cuối cùng cao đến đâu.
Cho nên, thiên phú khảo thí thường có thể quyết định Vận mệnh của mỗi người.
“Đem tay để lên Thủy Tinh Cầu.
” Nam Cung Lưu Vân nói với Tô Lạc.
Tô Lạc hít sâu một hơi, kiên định mà bước từng bước trên mặt đất, đem tay chậm rãi đưa tới đặt trên Thủy Tinh Cầu.
Dù sao trong truyền thuyết thiên phú của nàng cũng là củi khô rồi, Còn có tình huống xấu được hơn nữa sao? Chắc chắn là không có, cho nên, nàng không cần phải xoắn xuýt.
Thủy Tinh Cầu óng ánh sáng long lanh, thanh tịnh mà như một suối nước, khiến tâm người xao động dần dần nhẹ xuống.
“Nhắm mắt lại, đừng nghĩ gì, chỉ cần đưa linh khí tốt vào bên trong.
” Nam Cung Lưu Vân thanh âm trầm thấp, giống như dòng suối nhỏ chậm rãi chảy suống, cho người một loại cảm giác sảng khoái.
Tô Lạc gật gật đầu, thần sắc yên lặng bình hòa, trong lúc không suy nghĩ gì nhập sang một cảnh khác.
Đằng sau Thủy Tinh Cầu là bảy đầu thủy tinh hình lăng trụ, bằng nhau cao mười mét, hơn nữa tất cả đều óng ánh sáng long lanh, thanh tịnh thấy đáy.
Hiện tại chúng không có bất kỳ màu sắc, nếu là thiên phú linh lực của một người tốt, như vậy những! thủy tinh hình lăng trụ này tất cả sẽ theo cây thứ nhất bắt đầu biến hóa màu sắc.
Bảy căn thủy tinh hình lăng trụ xếp theo thứ tự là đỏ, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím, bắt đầu theo cây cột thứ nhất, nếu như cây thứ nhất là linh lực màu đỏ, cây thứ 2 là màu cam, như vậy suy ra! Giờ phút này, Tô Lạc linh lực từ lòng bàn tay giống như thủy triều tuôn ra.
Thủy Tinh Cầu bắt đầu tỏa sáng, hơn nữa càng ngày càng sáng, càng ngày càng chói mắt, sáng cơ hồ muốn đau đớn mắt người khác.
Chỉ là Nam Cung Lưu Vân vẫn bình tĩnh như trước đứng lặng bên cạnh Tô Lạc, bất quá đôi mắt sâu của hắn đã lập tức cứng lại.
Bỗng nhiên —— Một chùm tia sáng đánh vào trên cây thủy tinh hình lăng trụ thứ nhất.
Vèo.
.
, không đến một giây đồng hồ, cây thủy tinh hình lăng trụ thứ nhất ở bên trong đã đầy linh khí màu đỏ.
Cây lăng trụ màu cam thứ 2, lại vèo cái cũng rót đầy.
Hai tay Nam Cung Lưu Vân vòng trước ngực, thanh thản mà đứng, khóe miệng biểu lộ cười như không cười, nhưng thời khắc này, hắn có chút đứng không yên, có chút há hốc mồm mà nhìn cái kia không ngừng biến hóa, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc trong lăng trụ!
Tốc độ này cũng quá nhanh đi! Căn cứ vào nhận thức lúc trước của Nam Cung Lưu Vân, thiên phú dù thế nào, cái cầu thủy tinh này cũng sẽ nhẹ nhàng, chậm rãi tràn đầy đi lên, hắn chưa từng thấy qua, vèo một cái, mà nhảy vèo vèo.
Màu đỏ! Màu cam! Màu vàng! không đến một phút đồng hồ, Tô Lạc vậy mà đã liền qua ba đạo thủy tinh hình lăng trụ, hơn nữa nhìn bộ dáng của nàng không chút khác khó chịu, hoàn toàn không có đến cực hạn.
Nam Cung Lưu Vân lẳng lặng nhìn thiếu nữ phát hào quang ra từ khe hở chói mắt, đáy mắt lộ một tia cảm xúc kỳ dị, chuyện này phát sinh có chút ngoài dự đoán của hắn.
Nàng lạnh nhạt mà đứng, trên mặt không màng danh lợi, như mặt trời mùa xuân, tươi mát động lòng người, như vậy mê người, như vậy chiếm lấy tâm hồn, khiến người khác không thể rời ánh mắt.
Tô Lạc hoàn toàn không biết tâm tư của Nam Cung Lưu Vân, cũng hoàn toàn không biết thiên phú của mình đã khiến cho Nam Cung Lưu Vân ngàn lần kinh ngạc, nàng lúc này vẫn đang không ngừng mà phát ra linh lực.
Lục sắc! Lục sắc, căn thủy tinh hình lăng trụ cũng đã bị rót đầy.
Linh lực còn hoàn toàn không có ý dừng lại nhanh nhanh chóng leo đến màu xanh!Hiện tại đang xảy ra gì vậy? Tô Lạc nghĩ không thông!.
Dễ dàng vượt qua màu xanh… Tốc độ chậm lại, nhưng hoàn toàn không có ý định dừng lại! Lam sắc… Con mắt Nam Cung Lưu Vân thẳng tắp mà trừng mắt nhìn thủy tinh hình lăng trụ, xem cái kia chậm rãi leo lên linh khí lam sắc,
Con mắt màu đen hiện lên một suy nghĩ sâu xa. Có thể thắp sáng lam sắc linh khí, vậy thiên phú linh lực rất cường đại rồi, bởi vì toàn bộ đại lục khó có thể đạt tới lam giai thiên phú, cực kì hiếm. Nhưng mà…! khiến cho Nam Cung Lưu Vân im lặng chính là, linh khí tựa như đứa trẻ nghịch ngợm , tuy tăng chậm chạp, nhưng nó tại bò đến cuối cùng , vậy mà —— Vậy mà ngược lại đốt sáng lên tử sắc thủy tinh lăng trụ. Tử sắc thủy tinh lăng trụ —— đông lăng quốc từ trước tới nay chỉ có vài người đếm được trên đầu ngón tay, nhưng nha đầu Tô Lạc kia đạt đến tử sắc linh khí! Mà nha đầu bị đối đãi mười năm nay như một khúc gỗ, khi dễ lăng nhục, phung phí thời gian.
Đúng là khoang phí của của trời! Giờ khắc này, dù là Nam Cung Lưu Vân cũng muốn nói du ma. Năm đó chuyện gì xảy ra? vì sao nha đầu tài giỏi như vậy bị biến thành khúc gỗ tùy tiện chà đạp? Việc này, nhất định phải tra rõ.
Đáy mắt Nam Cung Lưu Vân hiện lên một tia lãnh ý. 10 phút, 30 phút, một giờ…! Linh lực của nàng như biển cả mà không ngừng như thời gian cứ thế trôi, sắc mặt của nàng vẫn không thay đổi. Tại nơi này lấy võ vi tôn thế giới, thiên phú cùng thực lực quyết định tất cả, tại đây bảy loại màu sắc ở bên trong, các loại màu sắc đều đại biểu thành tựu tương lai của mình. Tử sắc còn chia làm thượng phẩm, trung phẩm cùng hạ phẩm.Theo thời gian trôi qua, tử sắc linh khí chậm chạp trèo lên, chậm rãi lướt qua hạ phẩm, đạt tới trung phẩm, cuối cùng vậy mà… Thượng phẩm! Tử sắc thượng phẩm! Trên mặt Nam Cung Lưu Vân bình tĩnh không có gợn sóng, giờ phút này ngây ngốc ngẩn cả người .
Hắn vốn cho là Tô Lạc có thể đạt tới lam sắc linh khí là không tệ rồi, cuối cùng, dĩ nhiên là tử sắc thượng phẩm, đây quả thực là bất khả thi, thiên phú cường đại đến đáng sợ. Nhưng là…! Nhưng là tử sắc linh khí vẫn kì lạ chậm dãi bò lên, yên lặng mà bò, tốc độ như con kiến mà bò lên, trên thực tế, chưa từng nghe qua. Tiếp cận đỉnh điểm sao —— Nhưng mà, sự tình bỗng tại thời khắc này đã bỗng nhiên xảy ra biến đổi lớn! Ngay khi thủy tinh hình lăng trụ bị rót đầy, tất cả bên trong rối loạn, các sắc thái toàn bộ biến mất. Trong nháy mắt này, lăng trụ hoàn trạng thái trong suốt thanh tịnh lạnh như băng, không mang một tia sắc thái.
Tô Lạc chợt thấy khóe miệng ngòn ngọt, một chút máu tươi từ khóe miệng tuôn ra —— “Nha đầu!” Nam Cung Lưu Vân cơ hồ là bay đến trước mặt Tô Lạc, tốc độ nhanh như một luồng khói trắng thổi qua, hắn đem Tô Lạc ôm vào trong ngực, ánh mắt mang tia khẩn trương.
“Ta không sao.” Tô Lạc tựa ở trong ngực của hắn, suy yếu lắc đầu,
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Kết quả khảo nghiệm như thế nào? Có khúc gỗ như cũ?”
Vẫn là nàng để ý thiên phú. Nam Cung Lưu Vân khóe miệng quyến rũ tạo hình vòng cung mà cười tà, búng cái trán trơn bóng của nàng, âm thanh trầm thấp, : ” Nếu Như ngươi là khúc gỗ, toàn bộ người trong thiên hạ đều cỏ rác.”
“Nói như vậy…! Ta không phải khúc gỗ hả?” Tô Lạc chợt tâm tình như được buông lỏng, ánh mắt như điện, chờ mong mà dán ở Nam Cung Lưu Vân.
“Khụ khụ.” Nam Cung Lưu Vân không biết nên nói với Tô Lạc như nào, “Trên thực tế , khả năng Thủy Tinh Cầu này xảy ra vấn đề…”.
***
*muốn tui ra chương thì nhớ đánh giá 10 seo+ cmt Linh Bư xưn gái khả ái đáng iu nha nha.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License