Lúc này chưởng môn Thương Sơn môn, Song Đao môn, Ma Tâm cốc vừa đau lòng vũ kỹ của mình đồng thời nhìn thấy Thiên Tinh tông thua bại năm bộ vũ kỹ huyền cấp trung giai, nhất thời trong lòng cân bằng không ít, mỗi người đều hứng thú nhìn Thiên Tinh tông xấu mặt.
Hồ Hưng Hải tức giận đến nghiến răng, trong lòng càng thêm khó chịu, năm bộ vũ kỹ huyền cấp trung giai, điều này đối với Thiên Tinh tông mà nói chính là đại sự, huống chi là năm bộ. Nhưng lúc này toàn trường đều là thế lực của Cổ Vực, đặc biệt còn có bốn đại sơn môn, căn bản không thể quỵt nợ.
Hồ Hưng Hải hừ lạnh một tiếng, năm ngọc giản hung hăng vỗ lên bàn đá. Ngay lúc hắn vừa lấy ra, vẻ mặt nhóm trưởng lão Thiên Tinh tông đều run rẩy, cảm giác như đang cắt thịt của mình.
Lục Thiếu Du thản nhiên thu hồi, nói:
Hồ Hưng Hải tức giận kêu lên, cũng không thể phát tác.
Ánh mắt Bạch Oánh lóe lên, lộ ra nụ cười, trong lòng thầm nhủ ra vẻ tiểu tử này đi đâu cũng không chịu thiệt thòi, lần này thắng mười lăm bộ vũ kỹ huyền cấp trung giai, đây không phải số lượng nhỏ, giá trị phỏng chừng tương đương hai trăm bộ huyền cấp sơ giai, huống chi sẽ không ai ngu ngốc đem trung giai đổi sơ giai.
Lục Tâm Đồng nháy mắt, cùng tiểu Long thì thầm cười khẽ.
Lúc này toàn trường nhìn Lục Thiếu Du, vừa tức giận lại hâm mộ, chỉ chớp mắt đã thu được mười lăm bộ vũ kỹ huyền cấp trung giai, thật sự quá thoải mái.
Lư Khâu Mỹ Vi nhìn mọi người nói, vừa dứt lời liền có mười mấy đệ tử Linh Thiên môn nối đuôi nhau đi tới, ngay lập tức buông xuống từng hộp ngọc tinh mỹ trước người các chưởng môn.
Gia Cát Tây Phong không hề khách khí, ống tay áo đảo qua, hộp ngọc đã được thu vào trong tay áo.
Chưởng môn các phái đều lên tiếng, Lục Thiếu Du cũng không nhìn kỹ đã thu hộp ngọc vào trong trữ vật giới chỉ.
Đôi mắt đẹp của Lư Khâu Mỹ Vi đảo qua toàn trường nói.
Lời của Lư Khâu Mỹ Vi vừa vang lên, nhất thời ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm về hướng Lữ Tiểu Linh, trong ánh mắt đều nóng bỏng, người nào cũng biết đây là tiết mục chủ yếu của Đào Hoa yến lần này, đệ tử thanh niên các môn các phái đều vì mục đích này mà tới.
Bị không ít ánh mắt nóng cháy nhìn chăm chú, khuôn mặt Lữ Tiểu Linh chợt đỏ lên, đôi mắt âm thầm nhìn trộm Lục Thiếu Du.
Gia Cát Tây Phong nói.
Công Tôn Hóa Nhai mỉm cười nói.
Ngay lập tức mọi người tranh nhau tỏ vẻ ủng hộ, các đệ tử trẻ tuổi không khỏi xoa tay, vị đại tiểu thư Linh Thiên môn chính là đại mỹ nữ, hơn nữa có được Linh Thiên môn làm hậu trường, ai cũng muốn trở thành người may mắn.
Lư Khâu Mỹ Vi nói.
Gia Cát Tử Vân đứng dậy hành lễ nói, nhưng ánh mắt lại liếc qua Bạch Linh đứng sau lưng Lục Thiếu Du.
Trong Hóa Võ tông, một đệ tử đứng dậy nói, tựa hồ không muốn bị Gia Cát Tử Vân đoạt nổi bật, phải lưu ấn tượng tốt trước mặt nhạc mẫu tương lai.
Ngay lập tức đệ tử các môn phái đều đứng dậy bày tỏ thái độ.
Ánh mắt Lư Khâu Mỹ Vi đảo qua mọi người, lập tức nói:
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, cũng như dự liệu của Bạch Oánh, Lư Khâu Mỹ Vi lựa chọn phương pháp này, nhất thời làm Lục Thiếu Du có chút khó xử, đối với phương pháp như thế hắn thật sự không nắm chắc bao nhiêu.
Nhớ tới ba ngày trước một màn trong khuê phòng của Lữ Tiểu Linh, trong lòng Lục Thiếu Du nhất thời nóng lên, hôm nay bất kể như thế nào hắn cũng phải cướp nữ nhân của mình trở về.
Lời của Lư Khâu Mỹ Vi vừa thốt ra, đã có đệ tử Linh Thiên môn mang lên bàn cờ, mỗi bàn cờ cách xa nhau vài thước, bên trên đã sắp xếp xong tàn cuộc.
Ngay lập tức có không ít thanh niên đệ tử đi lên đài, một đám xoa tay nóng lòng muốn thử.
Lục Thiếu Du nhất thời sửng sốt, chỉ thấy Lăng Thanh của Thương Sơn môn đang đi lên quảng trường.
Người khác không biết nhưng Lục Thiếu Du biết nàng là nữ nhân, chẳng lẽ Lăng Thanh cũng có ý tứ với Lữ Tiểu Linh sao, mỗi lần nhìn thấy nàng đều là nữ giả nam trang, lúc này Lục Thiếu Du thầm nghĩ chẳng lẽ nàng là nữ đồng tính?
Ánh mắt đảo qua, Lục Thiếu Du nhìn thấy đệ tử các phái đều tham gia, thậm chí một sơn môn còn có vài đệ tử tham dự.
Thần sắc trầm xuống, Lục Thiếu Du lập tức đứng dậy đi tới quảng trường, nữ nhân của hắn, hắn phải cướp về mới được.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du lên đài, Thiên Âm môn Cơ Vô Thường nghi hoặc hỏi.
Lục Thiếu Du vung tay áo, chậm rãi đi lên quảng trường.
Mọi người nghe được lời nói của Lục Thiếu Du, không khỏi sửng sốt, Bạch Oánh cùng Bạch Linh đều lộ ra ý cười, Lữ Tiểu Linh cũng đỏ mặt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License