Diệp Phi nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Đông Vô Mệnh nói.
Lục Thiếu Du gật đầu, điểm này Lục Thiếu Du đương nhiên hiểu rõ, cơ duyên trong Vụ Tinh đại điện, đủ để hấp dẫn tất cả mọi người, bất quá muốn vào Vụ Tinh Hải cũng không phải chuyện dễ dàng gì, một khối ngọc giản thông quan ít nhất cũng phải tốn năm mươi vạn kim tệ, mua trong chợ đêm thì thậm chí còn phải bỏ ra cả trăm vạn kim tệ, đối với cường giả mà nói thì đây không phải con số quá lớn, nhưng đối với người bình thường thì đây tuyệt đối là giá trên trời, không phải con số nhỏ chút nào,.
Hoa Mãn Ngọc nói.
Lục Thiếu Du nói với Hoa Mãn Ngọc.
Hoa Mãn Ngọc nói:
Lục Thiếu Du cười vô cùng thoả mãn, hiện tại Phi Linh Môn coi như đã thật sự ổn định rồi, Phi Linh Môn đã có đủ thực lực để xếp vào hàng thế lực nhị lưu.
Lục Thiếu Du nói với mọi người.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói.
Hai ngày sau, trong hậu sơn phía sau Phi Linh Môn, một mật thất nằm trong sơn động, thạch môn bên ngoài mật thất đã đóng kín, nhưng lúc này trên không lại có một cỗ năng lượng nhàn nhạt đang hội tụ.
Phía xa mật thất, Đông Vô Mệnh kích động vung hai tay lên, mặt mũi lộ ra vẻ vui mừng.
Ánh mắt của Lộc Sơn lão nhân loé lên, vẻ mặt mang theo sự kinh ngạc nhìn cỗ năng lượng ba động nơi mật thất.
Đông Vô Mệnh đắc ý nói, đồ đệ của mình chưa tới mười bốn tuổi đã là Linh tướng lục trọng rồi, đây chính là chuyện đáng giá để khoe khoang nhất trong đời của hắn, đưa mắt nhìn hết đại lục, làm gì có đệ tử của đại môn đại phái nào có thiên phú cỡ ấy.
Thanh Hoả lão Quỷ nói, loại thiên phú cường hãn thế này làm cho hắn không thể không động dung.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm xung quanh mật thất, năng lượng thiên địa nhàn nhạt bắt đầu hội tụ, xen lẫn một cỗ Linh lực khổng lồ ngập tràn, hắn giương khoé môi lên mỉm cười, lúc này Lục Tâm Đồng lại đột phá lần nữa, tới lúc đó tiến vào Vụ Tinh Hải thì mình lại càng thêm yên tâm.
Tiểu Long đứng trên vai Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên, mắt nhỏ chớp chớp, ánh mắt cũng nhìn về phía mật thất.
Sau một lát, ở giữa không trung, chẳng biết từ khi nào đã bắt đầu tràn ngập quang mang màu đen, trong luồng quang mang màu đen này, tựa như có từng sợi từng sợi độc khí quanh quẫn không gian, tràn ngập một cỗ khí tức khiến cho lòng người sợ hãi, một cỗ khí tức vô cùng cường hãn đang bắt đầu dâng lên một cách chậm chạp.
Chỉ một lát sau, khí tức này bắt đầu rung lên, tạo thành không gian gợn sóng rung động kịch liệt, một cỗ khí tức cũng bay lên với khí tức như chẻ tre, một cỗ khí tức khiến cho người ta cảm thấy Linh hồn như bị đè nén cũng theo đó mà khuếch tán.
Khí tức kéo lên, sau đó dần dần ổn định và bình thường trở lại, ngay lúc khí tức bắt đầu ổn định thì cửa mật thất mở ra, một đạo thân ảnh nhỏ xinh lao ra.
Một thân ảnh lao thẳng tới, đôi mắt trong veo sáng ngời, tinh mang còn chưa kịp thu liễm, một bộ váy hoa màu xanh được thêu hoa màu hồng phấn, mái tóc đen mượt, mang theo vẻ ngây thơ, xứng với danh xưng tiểu mỹ nhân, chính là Lục Tâm Đồng vừa mới đột phá.
Đông Vô Mệnh vui mừng nói.
Tiểu Long vui vẻ bò lên vai Lục Tâm Đồng.
Lục Thiếu Du rất hưng phấn quay sang hỏi Lục Thiếu Du, tiểu cô nương này vẫn luôn mong chờ ngày được lên đường với ca ca.
Lục Thiếu Du nói, tính thời gian thì cũng đã không sai lệch lắm, cũng nên lên đường đi tới Vụ Tinh hai thôi.
Mắt thấy Lục Tâm Đồng và Lục Thiếu Du, đám người Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hoả lão Quỷ, còn có Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu chỉ còn nước trợn mắt há mồm, Lục Thiếu Du có thiên phú toàn hệ Vũ giả đã đủ khiến cho bọn họ kinh ngạc lắm rồi, chính là thiên phú của Lục Tâm Đồng hiện tại cũng biến thái như vậy, chưa tới mười bốn tuổi mà đã là Vũ tướng lục trọng, nói ra cũng đủ để tất cả mọi người càng thêm cứng họng.
Bên ngoài Phi Linh Môn, sáng sớm ngày thứ hai, bên ngoài sơn môn đều bị bao phủ bởi một màn sương dày đặc. một cỗ hàn khí ập tới trước mặt, bất tri bất giác, mùa đông đã tới rồi.
Bên ngoài Phi Linh Môn, Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay quanh trên không trung, phía trên lưng của nó là ba người Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng và Bạch Linh, Tiểu Long, Nghịch Lân Yêu Bằng và tất cả những yêu thú còn lại cũng có ở đó.
Lục Tâm Đồng nhìn Quỷ Tiên Tử và Đông Vô Mệnh mà nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License