Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 519: Cổ Phong Trưởng Lão (2)



Cổ Phong trưởng lão nói, dường như đang quảng cáo với mọi người.

Một lát sau, trước một đình viện khổng lồ, Cổ Phong trưởng lão nói với Vân Khiếu Thiên.

Đình viện này không nhỏ, từ bên ngoài nhìn vào, chỉ là sân bên ngoài đình viện cũng chừng vài trăm thước, vừa nhìn là biết mới sửa chưa không lâu, trang trí cực kỳ tinh xảo khiến cho nhìn vào lòng người cũng cảm thấy thoải mái.

Vân Khiếu Thiên nói.

Cổ Phong trưởng lão nói.

Vân Khiếu Thiên nói.

Vị trưởng lão Cổ Phong kia sau khi thi lễ với Vân Khiếu Thiên rồi lập tức rời đi.

Vân Khiếu Thiên nói rồi dẫn đầu đoàn người tiên vào trong đình viện.

Bên trong đình viện mọi thứ đều vô cùng tao nhã, cửa vào có không ít cây xanh còn có hoa tươi, vừa nhìn đã biết Thiên Kiếm môn đã phí không ít tâm tư vào chuyện này.

Trong đình viện, sau hành lang dài chính là phòng khách, bốn phía có thêm hơn mười gian phòng, hơn mười nha hoàn đã đi ra hành lễ với mọi người.

Một lát sau, Lục Thiếu Du dưới sự dẫn đường của một nha hoàn đã đi vào một gian phòng. Trong gian phòng này bố trí vô cùng tao nhã, tuy rằng không tráng lệ thế nhưng vô cùng thoải mái.

Đối với căn phòng này, Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.

Đóng cửa phòng, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh lập tức nhảy lên trên giường rồi nói.

Bạch Linh nói.

Ngay lúc này thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên bên ngoài căn phòng.

Lục Thiếu Du nói xong, đóng cửa phòng rồi lập tức rời đi. Trước căn phòng, thân ảnh màu đen hiện lên đường cong linh lung đã dứng chờ hắn. Mà lúc này Lục Vô Song cũng ở bên cạnh Vân Hồng Lăng.

Lục Thiếu Du hỏi.

Vân Hồng Lăng nói.

Ba người lập tức đi tới đại sảnh, trên đường đi gặp phải Triệu Kình Hải và Triệu Kình Thiên, hai huynh đệ này nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt bắn ra hàn mang.

Đối với hai người này, Lục Thiếu Du hiện tại hoàn toàn không để trong lòng. Muốn giết hai người này, nói thật cũng không phải rất khó, nếu như có cơ hội, hắn hạ thủ cũng không muộn. Mà hiện giờ cũng không tiện.

Lục Thiếu Du vẫn vô cùng nghi hoặc câu nói cuối cùng của Độc Cô Cảnh Văn trước khi rời đi. Nàng nói Lục gia và Triệu gia không đơn giản như vẻ bề ngoài, còn nói bảo vật trong Lục gia hắn nhất định phải thu lấy.

Bảo vật của Lục gia, Lục Thiếu Du cũng không biết nó là cái gì, dường như trong trí nhớ của hắn Lục gia cho tới bây giờ dường như cũng không có bảo vật gì, lẽ nào trong này còn có bí mật gì đó mà hắn không biết? Mà hết thảy, hiện tại hắn cũng không biết đáp án.

Trên hành lang, thân ảnh Khuất Đao Tuyệt xuất hiện, thân hình cao ngất kia bắn ra sự tự tin.

Lục Thiếu Du nói.

Khuất Đao Tuyệt cười nói.

Vân Hồng Lăng nói.

Khuất Đao Tuyệt cười ha hả nói:

Nghe thấy đám người Lục Thiếu Du và Khuất Đao tuyệt cười nói với nhau, hai huynh đệ Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải không khỏi hừ nhẹ một tiếng.

Mọi người đi vào đại điện, trong đại điện lúc này có hơn mười cái ghế. Lúc này đã có bốn vị trưởng lão còn có tông chủ Vân Khiếu Thiên, số hộ pháp còn lại đều ở đó. Hàn Phong, Đổng Phàn cũng có trong đó, về phần những đệ tử khác thì không có mặt.

Mọi người hành lễ.

Vân Khiếu Thiên nói, sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, thủ ấn trong tay Vân Khiếu Thiên biến đổi, lập tức bày ra một đạo quang tráo bao phủ trong đại điện.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên nhìn vào mọi người nói:

Năm người đáp.

Vân Khiếu Thiên nói với Dương trưởng lão bên người.

Dương trưởng lão nói tiếp:

Lục Thiếu Du nhíu mày, như thế thì khó khăn hơn nhiều, hắn còn tưởng rằng chỉ có đệ tử của Tam tông Tứ môn tham gia thôi.

Dương trưởng lão nói.

Nhìn năm đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, Dương trưởng lão lại tiếp tục nói:

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License