Dương Diệu khẽ nói. Thiên phú chênh lệch quá lớn, cho nên cũng không có áp lực gì.
Lúc này nữ tử mặc cung trang màu xanh nhìn thấy vẻ mặt của Lục Vô Song tức thì cau mày, nghi hoặc hỏi:
Độc Cô Băng Lan nói.
Thiếu nữ kia hỏi.
Thúy Ngọc nói.
Lông mi Vô Song nhíu lại, sau khi biết Tông chủ gọi Lục Thiếu Du đi, trong lòng nàng vẫn không ngừng lo lắng, bất an.
Thiếu nữ kia mỉm cười, trên khuôn mặt còn có hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ.
Lục Vô Song nói.
Thiếu nữ mặc cung tranh màu xanh mỉm cười, khẽ đưa tay vuốt tóc rồi nói.
Lục Vô Song có chút lo lắng.
Thiếu nữ kia vỗ ngực mình nói một câu rồi lập tức lôi kéo mọi người đi ra ngoài.
Trong đại điện, mười trưởng lão lúc này vẫn còn đang cãi nhau. Trong đó thanh âm của Vũ trưởng lão là lớn nhất, mà vẻ mặt Triệu Vô Cực thì lạnh lùng.
Mười trưởng lão cãi nhau tới mức thiếu chút nữa xắn tay áo đánh nhau. Cả đám mặt đỏ tia tai, sắc mặt Vân Khiếu Thiên lúc này cũng trắng xanh.
Sắc mặt hai vị đệ tử vừa mang theo bọn người Lục Thiếu Du lúc này cũng biến đổi, bọn họ thực sự không ngờ mười trưởng lão vì một đệ tử mà lại biến thành bộ dáng như vậy. Dù trong tông có đại sự cũng không thấy trưởng lão nào nhiệt tình như vậy nha.
Lục Thiếu Du lúc này đang đứng ở giữa đại điện, cũng chỉ có thế bất đắc dĩ lắc đầu, không nghĩ tới bản thân hắn lại được hoan nghênh tới mức này.
Vân Khiếu Thiên vội ho một tiếng, mười trưởng lão cãi nhau tới mức như vậy quả thực khó coi, hắn không nhịn được mà nói:
Mười trưởng lão lúc này mới dừng lại, Vũ trưởng lão vừa rồi cãi nhau hăng say nhất đặt mông ngồi xuống ghế thở phì phò nói:
Vân Khiếu Thiên đối với sư huynh hắn cũng rất là bất đắc dĩ, hắn nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt như xuyên thấu linh hồn khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác không thoải mái.
Trên bảo tọa, Vân Khiếu Thiên nhàn nhạt hỏi.
Cảm nhận được áp lực mà Vân Khiếu Thiên tạo nên cho mình,Lục Thiến Du khẽ vận chuyển chân khí rồi ngẩng đầu thi lễ nói:
Lúc Vân Khiếu Thiên nhìn vào Lục Thiếu Du trong mắt hiện lên một tia dị sắc, hắn lại nói:
Lục Thiếu Du thản nhiên nói, hắn cảm nhận được uy áp của Vân Khiếu Thiên đã mạnh hơn một chút. Toàn thân hắn đều bị một áp lực vô hình đè lên. Lập tức Lục Thiếu Du không chịu thua vận chuyển chân khí nhanh chóng chống đỡ áp lực.
Vân Khiếu Thiên cười nói, ánh mắt thu lại, nhanh chóng phân ra một tia lực đạo bao phủ quanh thân thể Lục Thiếu Du.
Sát khí quanh thân Lục Thiếu Du trong lúc bất tri bất giác phóng ra. Đối mặt với Vân Khiếu Thiên tuy rằng thua thực lực nhưng cũng không thể để thua về khí thế. Hắn không kiêu ngạo, không xiểm nịnh nói:
Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói.
Vân Khiếu Thiên nhìn vào Lục Thiếu Du một lát, ánh mắt chợt hiện lên một chút dị sắc rồi lập tức khôi phục vẻ bình thường. Hẳn mỉm cười, sau khi nói với Triệu Vô Cực một câu rồi nói:
Lúc này từ cửa bên đại điện, thân ảnh Bạch MI xuất hiện sau khi hành lễ rồi đứng ở bên người Lục Thiếu Du, đánh mắt cho mắt.
Vấn Khiếu Thiên nói.
Triệu Vô Cực nhìn về phía Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
Vũ trưởng lão nói.
Tạ trưởng lão nói.
Vân Khiếu Thiên nói.
Cơ mặt Triệu Vô Cực co quắp lại, thế nhưng vẫn chắp tay cười nói:
Vân Khiếu Thiên nói, rồi lại nhìn về phía Lục Thiếu Du hỏi:
Lục Thiếu Du nói.
Lục Thiếu Du có chút bối rối, tông chủ Vân Khiếu Thiên này dường như có ý bảo hắn, hy vọng hắn chọn một người có thực lực cao nhất mà bái sư. Thế nhưng giữa hắn và Vũ trưởng lão còn có ước định a.
Vân Khiếu Thiên nhìn về phía chúng trưởng lão nói.
Vũ trưởng lão tức thì cười hắc hắc, là người đồng ý đầu tiên.
Tống trưởng lão nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du nở nụ cười mờ ám mà nói. Dường như đang nhắc Lục Thiếu Du chuyện hôm qua.
Những trưởng lão còn lại sau khi nhìn nhau cũng không còn ai có ý kiến nữa. Bọn họ cũng biết, nếu cứ cãi nhau như vậy thì cả ngày hôm nay cũng không có kết quả, vậy thì đánh cược vào vận khí của mình mà thôi.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên lại rơi vào người Lục Thiếu Du, trong mắt lúc này có chút kinh ngạc.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn về phía mười trưởng lão, tức thì mười trưởng lão lập tức khẩn trương.
Bạch Mi bên cạnh Lục Thiếu Du lúc này vẫn còn kinh ngạc không ngớt. Tuy rằng hắn đã sớm biết Lục Thiếu Du là Vũ giả tam hệ, muốn thành đệ tử thân truyền cũng không khó. Thế nhưng hắn không ngờ tới Lục Thiếu Du lại được hoan nghênh tới mức này.
Bạch Mi trưởng lão cũng không biết, trong sáng nay khi giao thủ với Ôn Tước, phần thiên phú của Lục Thiếu Du đã lọt vào mắt đám trưởng lão này. Mười tám tuổi đã là Vũ Sư cửu trọng, là thiên phú đỉnh cấp. Mà Vũ Sư cửu trọng có thể đánh chết Vũ Phách tam trọng nha. Loại thực lực như thế càng khiến cho các trưởng lão chấn động. Đệ tử như vậy mà không đoạt vào tay quả thực phải xin lỗi chính mình rồi.
Vì vậy những trưởng lão này đều muốn thu Lục Thiếu Du vào làm đệ tử mình, đem về giáo dục một chút không lâu sau đó dưới đám đệ tử mình sẽ có một cường giả. Địa vị tông môn khi đó chỉ sợ có tăng chứ không có giảm nha. Vì vậy lúc này những trưởng lão này đều mong Lục Thiếu Du có thể chọn mình.
Lục Thiếu Du nhìn về phía các vị trưởng lão nói.
Vân Khiếu Thiên thầm nghĩ. Lúc này chúng trưởng lão nghe Lục Thiếu Du nói vậy trong lòng cũng có chút bất ổn, không biết Lục Thiếu Du này sẽ chọn ai.
Lục Thiếu Du ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
Lục Thiếu Du nói xong khiến cho mọi người có mặt ở đại điện tức thì sửng sốt. Những lời này vào tai những trưởng lão đều vô cùng ngọt ngào, đều vô cùng hưởng thụ, đương nhiên ngoại trừ Triệu Vô Cực.
Vân Khiếu Thiên thầm nghĩ.
Dưới ánh mắt của mọi người, Lục Thiếu Du chậm rãi đi tới trước mặt Vũ trưởng lão rồi quỳ xuống hành lễ.
Trong lòng Lục Thiếu Du kỳ thực đã sớm đoán ra, trưởng lão họ Dương kia và trưởng lão mặc đạo bào màu đen là hai người có thực lực mạnh nhất. Bái nhập môn hạ hai người này trên phương diện tu luyện có chỗ tốt cực lớn, đương nhiên hơn những chỗ khác một chút.
Những trưởng lão kia đều là Vũ suất cửu, bát trọng. Đặt biệt là Tống trưởng lão và Tạ trưởng lão đều có ý với hắn. Đặc biệt là Tạ trưởng lão lại là sư phụ của Lục Vô Song, hai người này hắn cũng cực kỳ coi trọng.
Chỉ là cuối cùng hắn vẫn lựa chọn Vũ trưởng lão, thực lực trưởng lão rất thấp. Trên phương diện tu luyện sợ rằng không cấp được cho hắn chỗ tốt nào. Thế nhưng hắn biết, bản thân mình trên phương diện tu luyện có Nam thúc chỉ điểm vậy là đủ rồi. Hơn nữa bản thân mình lại tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết cũng không có ai có thể chỉ điểm được. Cho nên có thể bỏ qua điều này.
Mà Vũ trưởng lão này đối với hắn cực kỳ bao che khuyết điểm, Lục Thiếu Du cũng đã nhìn thấy, ghi tạc trong lòng. Loại sư phụ này mới là người hắn cần. Huống chi địa vị Vũ trưởng lão ở Vân Dương Tông cực kỳ cao. Sau này nếu hắn muốn tìm kiếm Vạn Niên Xích Đồng có lẽ sẽ dễ hơn một chút. Lại nói bản thân hắn đã sớm đạt thành hiệp nghị với Vũ trưởng lão, Lục Thiếu Du đương nhiên lựa chọn Vũ trưởng lão rồi.
Vũ trưởng lão đứng lên, có vẻ vô cùng kích động. Tuy rằng hắn và Lục Thiếu Du từng có giao ước, thế nhưng nếu Lục Thiếu Du muốn bái người khác làm sư phụ hắn cũng không thể tránh được.
Lúc này Lục Thiếu Du có thể đứng giữa đám trưởng lão kia chọn hắn làm sư phụ, trong lòng hắn vô cùng kích động. Nhiều năm trôi qua như vậy, hắn biết bản thân mình có địa vị cực cao trong Vân Dương Tông thế nhưng cũng không phải là do bản thân hắn, cho nên hắn có chút cảm giác khó chịu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License