Các đệ tử hành lễ:
Tất cả là đệ tử được Phi Linh Môn chú trọng bồi dưỡng, đẳng cấp tu vi hàng đầu.
Lục Thiếu Du hỏi:
Hồ Nam Sinh trả lời:
Lục Thiếu Du nói:
Lục Thiếu Du lấy ra phong thư viết sẵn giao cho Hoàng Bác Nhiên, cá tính gã lanh lẹ, chút chuyện nhỏ này gã sẽ hoàn thành tốt.
Hoàng Bác Nhiên, các trưởng lão đồng thanh kêu lên:
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ngồi ghế trên lạnh lùng hỏi:
Lục Thiếu Du nói:
Mắt Lục Thiếu Du tràn ngập sát ý.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nghi hoặc hỏi:
Lục Thiếu Du cười gian:
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sửng sốt, cười hỏi:
Lục Thiếu Du cười tủm tỉm:
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh kinh ngạc hỏi:
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không biết trong lòng Lục Thiếu Du có âm mưu quỷ kế gì?
Bốn trưởng lão khác cũng khó hiểu. Cách làm này không giống với tính tình của chưởng môn, muốn tiêu diệt Cửu Hoa Môn lại đi báo cho Quỷ Vũ tông biết trước thì khó diệt Cửu Hoa Môn.
Lục Thiếu Du cười gian trá:
Lục Thiếu Du muốn tiêu diệt Cửu Hoa Môn sao có thể cho Quỷ Vũ tông tới kịp ngăn cản?
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bật cười:
Đám người khác thì rùng mình, tiểu chưởng môn hiểm thật.
Lục Thiếu Du hỏi:
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:
Thực lực như Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không thèm để mắt tới mấy Vũ Tướng.
Lục Thiếu Du lạnh lùng nói:
Tiêu diệt Cửu Hoa Môn là giết gà dọa khỉ.
Các trưởng lão rất hưng phấn, trước kia bọn họ làm gì dám nghĩ tới tiêu diệt Cửu Hoa Môn? Né còn không kịp, sau khi tham gia Phi Linh Môn thì mọi thứ đã thay đổi.
Lục Thiếu Du nhìn các đệ tử trong đại điện:
Các đệ tử đồng thanh kêu lên:
Các đệ tử cực kỳ kích động, cách nghĩ của chưởng môn giống y như bọn họ, lần này trên dưới đồng lòng dời núi lấp biển.
Sáng sớm hôm sau, bốn trăm đệ tử Phi Linh Môn cưỡi ngựa lao nhanh đi Cửu Hoa Môn, thiết kỵ tung vó cuốn bụi mù. Trên đường đi nhiều người suy đoán Phi Linh Môn trận thế lớn như vậy không biết đi làm gì.
Từ Phi Linh Môn đến Cửu Hoa Môn giục ngựa đi nhanh khoảng gần bốn ngày là tới nơi. Lục Thiếu Du kêu Thường Lỗi, Trần Tân Kiệt, Trịnh Anh dẫn đội thẳng hướng Từ Phục Quan, Hồ Nam Sinh mang năm mươi đệ tử đi trấn Đoàn Sơn chờ Lục Thiếu Du trước.
Lục Thiếu Du định đến trấn Đoàn Sơn trước, đệ tử Cửu Hoa Môn trong trấn nên bị thanh tẩy. Có Thiên Sí Tuyết Sư, e rằng Lục Thiếu Du đến Cửu Hoa Môn mà các đệ tử Phi Linh Môn còn đang trên đường.
Lục Thiếu Du nhìn bốn trăm đệ tử Phi Linh Môn rầm rộ chạy đi, chân mày hắn giãn ra. Lần này nhất định một hơi tiêu diệt Cửu Hoa Môn.
Lục Tâm Đồng nghe nói sư phụ và ca ca đi vắng mấy ngày thì chu môi đòi đi:
Lục Thiếu Du khuyên nhủ:
Cái này không phải đi chơi, tùy thời gặp nguy hiểm, không tiện dẫn Lục Tâm Đồng đi chung.
Thấy Lục Thiếu Du không cho đi, Lục Tâm Đồng kéo tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhõng nhẽo:
Vẻ mặt Lục Tâm Đồng tội nghiệp, hốc mắt ngấn lệ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cất cưng chiều tiểu đồ đệ, không chịu nổi Lục Tâm Đồng làm nũng, lão đồng ý ngay:
Lục Thiếu Du cười bất đắc dĩ. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã đồng ý thì Lục Thiếu Du không phản đối nữa, đồ đệ bảo bối của lão độc vật ai dám trêu vào?
Lục Thiếu Du nói với Lục Tâm Đồng:
Lục Thiếu Du triệu hoán Thiên Sí Tuyết Sư, ba người nhảy lên lưng nó. Thiên Sí Tuyết Sư gầm lên, đập cánh bay đi trấn Đoàn Sơn.
Trấn Đoàn Sơn vốn là địa bàn của La Sát Môn nay tụ tập nhiều đệ tử Cửu Hoa Môn. Các cửa hàng khổ không thể tả, giao tiến cống đã là gánh nặng, mấy trăm cửa tiệm lớn nhỏ bị Cửu Hoa Môn trấn lột sạch. Một số cửa tiệm nhỏ nếu không nộp phí đủ sẽ bị đập phá tiệm, nhiều người cất tiếng oán than dậy đất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License