Bàn Hủy ôm quyền thi lễ, đánh giá Tử Hiên lão tổ. Càng đánh giá, trong lòng hắn càng run sợ, ánh mắt nghiêm trọng. Tu vi của lão giả mặc áo bào tím này tuyệt đối trên hắn. Thế nhưng dường như người này cũng không có ác ý với Bối nhi cùng Lục Kinh Vân. Có lẽ không phải tới tìm phiền toái. Bằng không Bối Nhi cũng không trốn thoát về Phi Linh môn được.
Tử Hiên lão tổ ngẩng đầu quét qua không trung, nói:
Thanh âm dương dương tự đắc quanh quẩn trên không trung.
Trong một đình viện, Nam thúc đang khoanh chân ngồi đột nhiên mở mắt, thân ảnh lóe lên rồi biến mất.
Trong chớp mắt ngắn ngủi ngoài cửa Phi Linh môn đã có một đạo thân ảnh đáp xuống trước người Bàn Hủy cùng Bàn Vân, người này chính là Nam thúc.
Nam thúc nhìn Tử Hiên lão tổ, nhìn bộ y phục màu tím, khuôn mặt quen thuộc kia, ánh mắt tức thì chuyển thành kích động, nói:
Tử Hiên lão tổ nói.
Lục Kinh Vân sững sờ? Ánh mắt khẽ đảo.
Trong tầng thứ hai Thiên Trụ giới, thời gian trôi qua như cát chảy.
Rống.
Một tiếng gầm gừ cực lớn vang vọng. Đôi mắt to lớn của Thiên Sí Tuyết Sư mở ra, khí tức tăng vọt, toàn thân tỏa ra sát khí hung hãn.
Sưu Sưu.
Một cỗ khí tức cường hãn trên người Thiên Sí Tuyết Sư tăng vọt. Thân thể khổng lồ nhanh chóng bành trướng, hai cánh chấn động mang theo tiếng xé gió. Năng lượng bàng bạc trong không trung rót vào trong cơ thể.
Trước khi chữa thương Lục Thiếu Du giao cho Thiên Sí Tuyết Sư một phần linh dịch còn lại trong linh trì. Cỗ linh dịch này Lục Thiếu Du cũng đã để dành cho Thiên Sí Tuyết Sư từ trước. bảy phần linh dịch thì Thiên Độc Yêu Long phục dụng hai phần, Lục Thiếu Du cũng không phục dụng. Bản thân hắn muốn đột phá phải nghĩ biện pháp khác.
Sau khi thương thế trên người Thiên Sí Tuyết Sư được khôi phục lập tức phục dụng linh dịch trong linh trì, thế nhưng cũng chỉ đạt tới tu vi thất giai hậu kỳ đỉnh phong mà thôi. Mà mấy tháng tu luyện vừa qua rốt cuộc cũng giúp nó một hơi đột phá tới cấp độ bát giai.
Rống Rống.
Mãi một lúc lâu sau khí tức quanh thân Thiên Sí Tuyết Sư mới bình thường trở lại. Mà khí tức trên người nó lúc này đã đặt chân tới bát giai. Nó lập tức hóa thành hình người rồi đáp xuống không trung.
Phi Thiên Ngô Công nói. Động tĩnh như vậy đã kinh động tới mọi người. Lúc này đám người Phi Thiên Ngô Công, Mặc Lang, Lục Tâm Đồng, Thiên Độc Yêu Long cũng đi tới.
Lục Thiếu Du cũng dừng lĩnh ngộ, trong lúc bất tri bất giác hắn đã lĩnh ngộ hơn một năm, khóe miệng nhếch lên mang theo sự vui vẻ. Thu hoạch lần này của hắn tuyệt đối không ít. Thậm chí còn thu hoạch vượt quá sự tưởng tượng của Lục Thiếu Du.
Khi Lục Thiếu Du lắc mình đi tới trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư, Thiên Sí Tuyết Sư lập tức cung kính hành lễ.
Lục Thiếu Du nói, Thiên Sí Tuyết Sư đột phá bát giai, tu vi biến đổi về chất, tốc độ sợ rằng càng thêm kinh khủng.
Lục Tâm Đồng nói. Thời gian dài như vậy, có lẽ cũng đã sớm khôi phục.
Sau khi cân nhắc một phen Lục Thiếu Du lập tức nói. Có lẽ hiện tại Tiểu Long đang đạt được chỗ tốt gì đó, có lẽ cũng không có nguy hiểm quá mức. Nếu Tiểu Long gặp phải bất trắc gì hắn cũng sẽ biết. Bên ngoài lúc này mới trải qua một tháng, hơn phân nửa Tiểu Long đang nhận được kỳ ngộ.
Lục Thiếu Du biến sắc. Trong Thiên Trụ giới đã trải qua một năm, Huyết Độc của Bạch Linh có lẽ đã bộc phát.
Lục Tâm Đồng hỏi.
Lục Thiếu Du nói xong, tâm thần khẽ động, hắn và Lục Tâm Đồng lập tức xuất hiện trong tầng thứ nhất của Thiên Trụ giới.
Một lát sau, Lục Tâm Đồng thu tay từ trên người Bạch Linh, hắc tuyến trong lòng bàn tay của Bạch Linh đã kéo gần tới năm đầu ngón tay.
Lục Tâm Đồng nói.
Bạch Linh khẽ mỉm cười nói:
Lục Thiếu Du sốt ruột hỏi, thời gian một tháng, cho dù là ở trong tầng thứ nhất của Thiên Trụ giới thì bên ngoài cũng chỉ có ba ngày mà thôi. Thời gian ba ngày sợ rằng Tiểu Long không có khả năng rời khỏi mật địa truyền thừa. Mà cho dù rời khỏi được thì hắn chạy về Phi Linh môn cũng khó mà kịp.
Lục Tâm Đồng nói.
Lục Thiếu Du lắc đầu, tu vi khó tiến thêm nữa đại biểu cho việc gì, Lục Thiếu Du hiểu rất rõ, tương đương với việc lấy mạng người khác. Huống chi còn không nắm chắc tuyệt đối, quá mạo hiểm.
Bạch Linh mỉm cười, trong mắt hiện lên sự ảm dảm. Tuy rằng Bạch Linh đã sớm nghĩ tới mọi chuyện, thế nhưng khi kết quả hiện lên trước mắt, cho dù là ai cũng khó có thể không quan tâm tới.
Lục Thiếu Du hỏi Lục Tâm Đồng.
Bạch Linh nói.
Lục Thiếu Du thở dài, khẽ nói:
Bạch Linh nói.
Lục Tâm Đồng vẫn đang suy nghĩ biện pháp lúc này đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh rồi nói.
Lục Thiếu Du lập tức hỏi.
Lục Tâm Đồng nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License