Mắt Lục Thiếu Du hấp háy, nói:
Lam Linh cười khúc khích:
Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du, nói:
Lục Thiếu Du ngồi khoanh chân tại chỗ:
Lam Linh cười cười, cũng không kiêng dè ngồi xuống đất bên cạnh Lục Thiếu Du.
Đốm sao lấp lánh, trăng sáng hướng tây. Một đêm chậm rãi trôi, hai người ngồi trên ngọn nói trò chuyện thời gian qua rất nhanh. Đối với Lục Thiếu Du thì khoảng thời gian này không quá khó khăn, đêm nay Lam Linh nói rất nhiều chuyện, từ ngày xưa ở sơn mạch Vụ Đô đến Vạn Thú tông. Nhiều năm qua gia tộc của Lam Linh dựa vào Lam Linh chống đỡ trong Vạn Thú tông, nàng kể lại con đường tu luyện của mình, nói làm sao từng bước bò lên vị trí hiện tại. Trong đó không thiếu thủ đoạn độc ác không thể cho ai biết nhưng Lam Linh hoàn toàn phô bày ra trước mặt Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du rất ít nói chuyện, hắn chỉ ngẫu nhiên gật đầu nghe Lam Linh nói. Nghe chuyện nàng kể làm Lục Thiếu Du ngập tràn cảm xúc. Một nữ nhân ở trong thế lực khổng lồ như Vạn Thú tông, trong nhiều thân truyền đệ tử đi tới bước này, nàng phải trả giá những điều người bình thường không tưởng tượng nổi.
Trò chuyện một hồi không biết từ khi nào Lam Linh dựa lưng vào Lục Thiếu Du, mắt đẹp nhìn trời sao trên cao. Ánh mắt chứa ý cười, khuôn mặt Lam Linh có chút ngọt ngào, miệng lải nhải mãi không ngừng.
Từ khi nào chân trời nổi sương mù, làn khói trắng như hơi unước bao phủ. Tia nắng thứ nhất từ lưng núi chậm rãi dâng lên xua tan sương trắng, chiếu rọi trên bầu trời.
Lam Linh nói:
Nàng đứng dậy.
Lục Thiếu Du thí vào không khí mới mẻ, nhúc nhích người:
Ngọn núi xung quanh dần tan sương mù, trong bụi cây, lùm cỏ đọng ẩm ướt, những giọt nước li ti lấp lánh ánh sáng xinh đẹp dưới ánh nắng chiếu rọi.
Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt đã thay đổi cảm xúc, trở nên lạnh lùng kiêu kỳ:
Lục Thiếu Du xoay người lại, hắn nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt.
Lát sau Lục Thiếu Du hỏi:
Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du, mắt lóe tia sáng:
Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống, hắn không ngờ Thiên Địa Minh đã nói chuyện với Vạn Thú tông đến mức này, hắn hỏi:
Lam Linh nói:
Ánh mắt Lục Thiếu Du thay đổi, hắn nói:
Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:
Lục Thiếu Du gật đầu, nói:
Việc này khá quan trọng, Vạn Thú Vương thoái vị là hành động không bình thường.
Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du:
Lục Thiếu Du kinh ngạc hổi:
Lục Thiếu Du nhớ đến những lời đêm qua Lam Linh nói, hèn gì tán gẫu nhiều vậy. Hóa ra Lam Linh một lần nữa trả giá đắt cho vị trí tông chủ, lần này càng thảm hơn, nàng làm quân cờ cho Vạn Thú tông.
Lam Linh nhẹ gật đầu, nói:
Lục Thiếu Du nói:
Lam Linh ngước mắt nhìn Lục Thiếu Du, hỏi:
Lục Thiếu Du nhìn nữ nhân trước mắt:
Lam Linh hỏi:
Lục Thiếu Du trả lời:
Lam Linh cất gót sen đứng bên cạnh Lục Thiếu Du, mắt lấp lánh nói:
Lam Linh nói xong chợt ôm siết Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du sửng sốt, sau đó đứng im không nhúc nhích, không nói chuyện.
Lam Linh lên tiếng:
Lục Thiếu Du thầm thở dài. Nếu Vạn Thú tông thật sự tham gia vào Thiên Địa Minh, Lam Linh và Hóa Vũ tông liên nhân thì đã định trước sẽ có ngày thành kẻ thù, chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Lục Thiếu Du nói:
Lam Linh nói:
Khi Lam Linh nói chuyện đã vùng khỏi ngực Lục Thiếu Du, chân khí dưới chân chợt lóe lên, lùi nhanh ra sau:
Lam Linh nói xong đã phi hành lên không trung, lướt nhẹ biến mất.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm hướng Lam Linh mất hút, thở dài.
Lục Thiếu Du cúi đầu nhìn lùm cây phía xa, lên tiếng:
Xoẹt!
Lục Thiếu Du dứt lời, một vệt sáng màu vàng nhỏ xíu phi hành ra khỏi lùm cây biến thành thân hình thiếu niên. Trừ Tiểu Long ra không còn ai khác.
Tiểu Long cười tủm tỉm nhìn Lục Thiếu Du:
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License