Trịnh Thánh Kiệt nói, chức vị đại sư huyn Phi Linh môn hắn không thể đơn giản buông tha cho được.
Hổ Viêm Thiên Tôn nói.
Nhắc tới Niếp Phong Trịnh Thánh Kiệt lập tức khinh thường, sự đố kỵ trong lòng tuôn ra. Dựa vào cái gì mà phế vật kia có thể trở thành đệ tử của chưởng môn? Nực cười, nếu như lần này hắn đụng phải Niếp Phong kia thì không cần chú ý tới người khác, nhất định phải giáo huấn Niếp Phong kia một phen. Đệ tử chưởng môn? Niếp Phong không xứng, Niếp Phong có gì mạnh hơn bản thân hắn cơ chứ?
Hổ Viêm Thiên Tôn nghiêm túc nói với Trịnh Thánh Kiệt.
Trịnh Thánh Kiệt nhìn thấy sư phụ nghiêm túc lập tức hành lễ nói.
Hổ Viêm Thiên Tôn nói.
Trịnh Thánh Kiệt hành lễ rồi lập tức rời khỏi đình viện.
Thân ảnh Khấu Phi Yến lặng yên hiện ra, nhìn bóng lưng Trịnh Thánh Kiệt rồi nói.
Hổ Viêm Thiên Tôn khẽ thở dài nói.
Trong một đình viện khác, Thiên Thủ Quỷ Tôn nhìn ái đồ trước mắt nói:
Hoàng TĨnh Ngọc khẽ gật đầu, bộ y phục màu đỏ trên người bao phủ lấy thân ảnh trẻ trung, đường cong linh lung.
Phù.
Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, một đêm rốt cuộc cũng trôi qua.
Lục Thiếu Du nhướng mày, khóe miệng mỉm cười, thủ ấn trong tay được kết, một đạo cấm chế lập tức được bố trí chung quanh, tâm thần khẽ động, Thiên Trụ giới lập tức xuất hiện, thân ảnh lóe lên lập tức tiến vào trong Thiên Trụ giới.
Sưu…
Trong Thiên Trụ giới, lúc này đã bắt đầu có thanh âm trầm thấp vang vọng, năng lượng trong không gian không biết từ khi nào đã trở nên kịch liệt, gần tới mức khủng bố.
Niếp Phong vẫn ngồi khoanh chân, lúc này năng lượng trong không gian chung quanh giống như bị một loại lực lượng nào dẫn dắt, bắt đầu rót vào trong cơ thể hắn. Giờ phút này, trong đan điền của Niếp Phong tràn ngập chân khí.
Phanh.
Một lát sau, đan điền rốt cuộc đã không cách nào tiếp tục thừa nhận chân khí rót vào, bắt đầu ầm ầm bạo phát. Một cỗ khí tức đột nhiên kéo lên. Trong không gian lần nữa có năng lượng thiên địa kéo tới, năng lượng thiên địa giống như bị dẫn dắt, cuồng bạo rót vào trong cơ thể Niếp Phong.
Niếp Phong cơ hồ không nhịn được mà kêu lên một tiếng. Năng lượng khủng bố xông vào cơ thể, trực tiếp tràn qua lục phủ ngũ tạng, gân cốt, cơ bắp của hắn.
Dưới tác dụng của năng lượng, hắn có cảm giác bản thân mình dường như đang tan thành từng mảnh nhỏ. Lực lượng quá mức khủng bố, giống như khiến cho kinh mạch hắn đứt thành từng khúc. Một cỗ năng lượng thiên địa chảy vào kinh mạch, mang theo năng lượng thuộc tính thổ, cuối cùng tiến vào trong đan điền hắn.
Niếp Phong không nhịn được mà kêu thảm một tiếng, hắn có cảm giác kinh mạch mình đứt đoạn, xương cốt giống như vỡ vụn. Mà ngay cả đan điền cũng tan thành từng mảnh nhỏ, thế nhưng lúc này hắn không thể không cắn răng chống lại. Mồ hôi lạnh ứa ra, cơ mặt nhúc nhích, dữ tợn.
….
Cũng vào lúc này, trong cơ thể Niếp Phong có một cỗ nhiệt lưu lập tức bao phủ gân cốt, cơ bắp cùng với lục phủ ngũ tạng toàn thân hắn, còn có đan điền khí hải. Đây chính là năng lượng do Hộ Thể Chân Dương Đan biến thành, bắt đầu hình thành một vòng bảo hộ với đan điền và toàn thân thể hắn.
Nhưng mà loại bảo hộ này cũng không thể giảm bớt sự đau đớn của Niếp Phong, hắn vẫn phải cố gắng chống lại.
Lục Thiếu Du ở phía xa trong không gian có chút nghi hoặc. Động tĩnh do Niếp Phong ngưng tụ vũ đan tạo ra quả thực lớn hơn bình thường không ít, so với vũ giả đơn hệ còn lớn hơn rất nhiều.
Cảm giác đau đớn kịch liệt, trong miệng Niếp Phong vang lên một tiếng quát khẽ, thủ ấn biến hóa, mạnh mẽ khống chế năng lượng thuộc tính thổ bên trong đan điền ngưng tụ thành vũ đan.
Phanh Phanh.
Chân khí trong đan điền cùng với năng lượng thuộc tính thổ hội tụ, giống như có một quả bom nổ trên mặt nước, thanh âm bạo liệt liên tiếp vang lên, lực lượng trùng kích mạnh mẽ đánh vào, Niếp Phong cố nén cơn đau đớn kịch liệt, sau khi đan điền nổ vang một tiếng, một vật nhỏ bằng nắm tay trẻ con, màu vàng xoay tròn xuất hiện trong đan điền hắn.
Cùng lúc đó khí thế quanh thân thể Niếp Phong rốt cuộc cũng đạt tới Vũ Phách, chính thức vượt qua cái hào rộng giữa Vũ Sư và Vũ Phách.
Trên quảng trường phía sau hậu sơn Phi Linh môn, lúc này dòng người tấp nập, cũng may quảng trường này cũng không nhỏ.
Hiện tại diện tích của Phi Linh môn so với lúc trước đâu chỉ có hơn trăm lần, phía trước thậm chí còn san sát, kéo dài tới sơn mạch Vụ Đô. Không ít đệ tử đi tới hậu sơn, nếu như không có yêu thú phi hành thì một đêm cũng khó mà đi tới được.
Mặt trời mọc lên ở phía đông, ánh mặt trời chiếu rọi, dòng người ngày càng nhiều. Liếc nhìn qua đã trên vạn người, không khí trên quảng trường cũng ngày càng náo nhiệt, tiếng động lớn ồn ào, hội tụ, quanh quẩn trên không trung.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, trên quảng trưởng có không ít bóng người chớp động. Đám trưởng lão, hộ pháp bắt đầu hiện thân.
Chúng trưởng lão, hộ pháp xuất hiện, tiếng nghị luận chung quanh không những không giảm bớt mà còn lớn hơn một chút. Các trưởng lão đều tới, xem ra thi đấu sắp bắt đầu rồi.
Trên đài có không ít trưởng lão, hộ pháp ngồi ở đó, Lưu Tinh Hà, Ngô Dũng, Hoàng Đan, Lưu Nhất Thủ, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu đều có mặt. Đây là lần thi đấu đầu tiên giữa các đệ tử thân truyền cho nên cực kỳ long trọng, thế nhưng không ngờ lại không có cung phụng và Tôn sứ hộ môn xuất hiện
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License