Thánh Thủ Linh Tôn khoanh tay đứng, cười phá lên:
Khổng Tước Tôn giả cười nói:
Thánh Thủ Linh Tôn cười cười:
Thánh Thủ Linh Tôn nói xong liền nhìn hướng sang Nam thúc.
Đám người Bạch Long Tôn giả, Kim Lang Tôn giả lại nhìn hướng Nam thúc. Từ ánh mắt của đại ca Thánh Thủ Linh Tôn thì biết Nam thúc mới là sư phụ chính thức của Lục Thiếu Du. Bọn họ một lần nữa nhìn Nam thúc với cặp mắt khác, vô hình trung quan sát khí thế của Nam thúc. Nếu người này ở thời kỳ đỉnh cao thì thực lực tuyệt đối không dưới bọn họ.
Nam thúc mỉm cười nói:
Thánh Thủ Linh Tôn cười bất đắc dĩ nói:
Nam thúc nói:
Thánh Thủ Linh Tôn nói:
Kim Lang Tôn giả nhướng mày nói:
Mắt Kim Lang Tôn giả bắn ra uy hiếp tuyệt đối, kiệt ngạo như vua sói.
Thánh Thủ Linh Tôn nói:
Hắc Vũ nói:
Nam thúc nói:
Mắt Nam thúc lóe tia khen ngợi.
Thánh Thủ Linh Tôn cười nói:
Nam thúc ngước mắt lên nói:
Nam thúc luôn lo lắng một việc.
Thánh Thủ Linh Tôn nhướng mày hỏi:
Nam thúc không đáp, ngước mắt nhìn lên, buông tiếng thở dài.
Ngay lúc này bên ngoài mật thất truyền vào giọng Lục Thiếu Du:
Lục Thiếu Du đi vào mật thất, hành lễ.
Thánh Thủ Linh Tôn mỉm cười nói:
Trước khi Lục Thiếu Du đến thì Hắc Vũ, bốn Tôn Tổ đã nói tỉ mỉ chuyện trong Thiên Môn cốc. Một mình giết Vũ Tôn tứ trọng, đồ sát mấy chục vạn đệ tử ba sơn môn, giết mười mấy Tôn Giả ba sơn môn chấn nhiếp quần hùng.
Nam thúc luôn không hỏi chuyện đời lúc này hiếm khi hỏi một câu:
Lục Thiếu Du đáp:
Thánh Thủ Linh Tôn khẽ thở dài:
Trong lòng Lục Thiếu Du biết hết các loại nguyên nhân. Hiện tại các đại sơn môn liên minh với nhau nhưng thật ra ích lợi chiếm hơn phân nửa. Đến trình độ như các đại sơn môn, thứ nhìn trúng không phải phát triển trước mắt mà là tương lai của sơn môn. Cường giả trong các đại sơn môn hiểu đạo lý không mưu toàn cục thì không đủ mưu nhất vực, kẻ không mưu muôn đời thì không đủ để mưu nhất thời. Trình độ hiện tại của Phi Linh môn Lục Thiếu Du cũng cần phát triển như vậy.
Thánh Thủ Linh Tôn nói:
Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du:
Lục Thiếu Du gật đầu, nói:
Lục Thiếu Du biết giết chóc quá nhiều thì sát khí nhập thể, vô hình trung ảnh hưởng tâm tính. Nhưng Đại Hồn Anh của Lục Thiếu Du chuyên dựa vào sát khí, linh hồn tăng cường thực lực, điều này làm hắn rất khó hiểu. Dường như từ khi có Đại Hồn Anh thì bản thể Lục Thiếu Du chẳng còn chút sát khí nào, tất cả bị Đại Hồn Anh nuốt hết.
Thánh Thủ Linh Tôn nói với Lục Thiếu Du:
Lục Thiếu Du gật đầu:
Lòng Lục Thiếu Du thầm mong chờ, xong việc là sẽ luyện chế Âm Dương Long Hổ Đan giúp Nam thúc lành lặn. Nam thúc khỏe lại thì Phi Linh môn có thêm một siêu cấp cường giả.
Lục Thiếu Du ở lại một lúc, xếp chỗ ở cho Đám người Bạch Long Tôn giả, sau đó rời đi.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du, nói:
Thân hình Nam thúc lọm khọm, đôi mắt đục chợt lóe tia sáng, lòng dao động:
Thánh Thủ Linh Tôn nói:
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn hướng Bạch Long Tôn giả, Kim Lang Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả.
Bạch Long Tôn giả nói:
Khổng Tước Tôn giả hỏi:
Thánh Thủ Linh Tôn nói:
Lục Thiếu Du đi ra đại điện, các đệ tử Phi Linh môn cung kính hành lễ. Các đệ tử nhìn chằm chằm vị chưởng môn trẻ tuổi, mắt rực cháy tôn sùng.
Hoàng hôn, trong sơn mạch Phi Linh bị ráng chiều nhuộm đỏ. Lục Tâm Đồng, người Thánh Thú Bộ đã trở lại Phi Linh môn. Tất cả yêu thú, khôi lỗi đều đã thu xếp xong.
Nguyên Phi Linh môn bị ráng chiều nhuộm một màu đỏ au.
Trong đại điện Phi Linh môn, các đệ tử chạy tới chạy lui. Nhiều thứ như tiên quả mỹ tửu, điểm tâm bày đầy đại điện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License