Một thanh âm vang lên, chính là Hỏa Vân Tôn giả.
Phong Linh Tôn giả vô cùng nghi hoặc, dường như đã nhớ tới cái gì đó.
Một lão giả áo lam khẽ nói, quanh thân không có bất luận khí tức ba động nào, thế nhưng vô hình trung lại khiến cho người ta cảm thấy áp lực.
Tử Yên không ngừng suy nghĩ, từ Cổ Vực tới thành Ma Vân cũng chỉ có đường hầm không gian mới nhanh như vậy.
Lão giả áo lam kia lại lên tiếng.
Lão giả áo lam than thở.
Phong Linh Tôn giả nói.
Lão giả áo lam nói.
Tử Yên hỏi, chuyện Thánh Linh giáo nàng cũng biết không ít, thế nhưng cũng không nhiều. Nghe giọng điệu của trưởng lão cho nên đối với Thánh Thủ Linh Tôn này vô cùng hiếu kỳ.
Nhớ tới Thánh Thủ Linh Tôn, trong mắt lão giả áo lam hiện lên sự kính nể.
Phong Linh Tôn giả kinh ngạc nói.
Tử Yên nhìn lên bầu trời, bên cạnh ngôi Phá Quân xa xa không biết từ khi nào lại xuất hiện thêm bốn ngôi sao, đang từ từ đi tới gần.
Ánh trăng dần yếu đi, khi ánh bình minh lóe lên, thiên quân vạn mã trong sơn mạch lập tức di chuyển.
Sưu Sưu.
Trong Thiên Môn cốc cũng có một cỗ khí tức kinh người bạo phát.
Dát Dát.
Giữa không trung, yêu thú phi hnafh bắt đầu xoay quanh kêu lên từng tiếng. Tiếng kêu này khiến cho thân thể mọi người bỗng nhiên căng cứng.
Trong Thiên Môn cốc, các đệ tử bắt đầu sôi trào. Đại chiến rốt cuộc cũng sắp bắt đầu.
Trên một ngọn núi, đông đảo cường giả Linh Thiên môn, Vân Dương Tông, Phi Linh môn đang khoanh chân ngồi.
Lữ Chính Cường nói với Lục Thiếu Du.
Nhìn phía trước Thiên Môn cốc, Lục Thiếu Du lanh nhạt nói.
Vân Khiếu Thiên nói.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn núi non phía xa, hàn ý trong mắt tràn ra. Lúc này hắn phải đánh phủ đầu ba sơn môn kia.
Rống rống.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong núi non phía xa có từng tiếng thú rống vang lên, hơn nữa phía dưới không ngừng có thanh âm vang vọng, trong nháy mắt xuất hiện trên bầu trời Thiên Môn cốc.
Ầm ầm.
Sơn mạch rộng lớn bắt đầu chấn động, mặt đất rung chuyển giống như địa chấn.
Giữa không trung, lão giả mặc trường sam màu đen trên một đầu yêu thú phi hành khổng lồ nói.
Một lão bà trong mắt mang theo hàn ý nói.
Trên ngọn núi, Giác Linh Tôn giả của Linh Thiên môn, Thiên Phong Tôn giả của Vân Dương Tông lập tức mở mắt, một cỗ hàn ý trong mắt bắn ra. Lập tức đám người Thiên Thủy Tôn giả, Tình Linh Tôn giả, Long Linh, Bàn Vân, Bàn Hủy, Xích Viêm phân biệt mở mắt, tinh quang trong mắt bắn ra.
Hai mắt Hắc Vũ mở ra, ánh mắt nhìn kỹ về phía trước.
Lục Thiếu Du đứng dậy, trường bào rung lên, chắp tay đứng thẳng. Quanh thân trong lúc vô hình tràn ngập hàn ý khiến cho đám người Thiên Phong Tôn giả, Giác Linh Tôn giả không khỏi nhìn lại.
Trong Thiên Môn cốc, mấy chục vạn người bắt đầu xao động, bầu không khí tức thì căng cứng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mãi cho tới qua giờ mẹo, phía chân trời xa xa lúc này mới bắt đầu có ba động.
Lục Thiếu Du thì thào nói nhỏ, hàn ý trong mắt ngày càng đậm.
Lục Thiếu Du nói xong, trong bầu trời núi non đột nhiên gợn sóng, khí tức lan tràn, từng đạo khí tức như biển xuất hiện.
Yêu thú và thân ảnh nhân loại che trời xuất hiện ở trên trời lẫn mặt đất. Trực tiếp đem ánh mặt trời che khuất. Chỉ trong nháy mắt nhiệt độ trong thiên địa giảm xuống, một loại khí tức lạnh lẽo tràn ngập.
Giữa không trung tràn ngập khí tức, vô số đầu yêu thú phi hành lục giai hậu kỳ bay tới, phía sau là đông đảo yêu thú phi hành theo sát. Trên mặt đất vô số thân ảnh xuất hiện, đất trời rung chuyển, khí thế phô thiên cái địa, thân ảnh giống như một đàn châu chấu kéo về phía trước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License