Lúc này trong Thiên Môn cốc có vô số bóng người, gần hai mươi vạn người hội tụ trong THiên Môn cốc.
Trên một đỉnh núi, không ít thân ảnh lặng lẽ đứng đó, mấy người đứng đầu chính là Khoái Kiếm Vương, Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên còn có mấy đà chủ phân đà của Phi Linh môn có mặt. Mặt khác còn có Thạch Vượn Yêu Vương, Trường Ngao Yêu Giải cùng chúng yêu thú thất giai hóa thành hình người ở bên trong. Vẻ mặt mọi người đều có chút ngưng trọng.
Dát.
Giữa không trung lúc này có mấy đầu yêu thú phi hành bay tới, dường như đang nói với Thạch Vượn Yêu Vương tin tức gì đó.
Thạch Vượn Yêu Vương nói với Khoái Kiếm Vương Lưu Kiếm.
Lưu Kiếm nhướng mày hỏi.
Thạch Vượn Yêu Vương nói:
Mọi người chung quanh lập tức sợ hãi than, nhiều người như vậy, thực lực hiện tại của Phi Linh môn trong Thiên Môn cốc căn bản không thể chống lại ba sơn môn kia. Trong lòng mọi người hiểu rõ, hai mươi vạn đệ tử của Phi Linh môn tuy rằng không kém, còn có mấy nghìn yêu thú, nếu như so sánh với thế lực nhất lưu thì dư sức, thế nhưng so sánh với mấy quái vật lớn như Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo thì đương nhiên còn kém xa.
Trong đám người ở đây thì địa vị của Khoái Kiếm Vương Lưu Kiếm là cao nhất cho nên mọi người lập tức nhìn về phía hắn.
Lưu Kiếm trầm giọng nói, trong lòng hắn cũng có chút lo lắng. Vạn nhất chưởng môn không tới thì hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn sẽ trở thành con cá trong chậu.
Trong Thiên Trụ giới, theo thời gian trôi qua chỗ Tiểu Long tu luyện tức thì sóng gió nổi lên, Tiểu Long đã hóa thành bản thể khổng lồ, lân phiến mở rộng, hấp thu năng lượng đang hội tụ tới.
Một cỗ uy áp cường hãn lan tràn ra khiến cho Huyết Mị, Hắc Hùng, Thiên Độc Yêu Long, Như Hoa, Phi Thiên Ngô Công, Long Linh bị ảnh hưởng, cả đám lập tức nhìn về phía Tiểu Long một cái rồi mới tiếp tục tu luyện.
Trong một sơn mạch, đất trời như rung chuyển, năm mươi vạn đại quân đi qua cỏ dại ven đường không thể sinh trưởng, đá bay cát chảy, giữa không trung có không ít yêu thú phi hành vây quanh, bên trên đều có vô số bóng người. Có không ít yêu thú tọa kỵ, có yêu thú hình sói, có yêu thú hình hổ, có yêu thú hình voi, còn có tuấn mã, trên lưng mỗi một đầu yêu thú đều có không dưới mười người. Trên lưng yêu thú phi hành trên không trung cũng có mấy trăm người.
Tổng cộng năm mươi vạn người chậm rãi đi về phía trước giống như châu chấu di chuyển, vô số rừng cây, thâm sơn bị san bằng.
Trong đoàn người đông nghịt có một đầu yêu thú lục giai trung kỳ chậm rãi bay đi, trên lưng yêu thú phi hành có mấy chục đạo thân ảnh, Đồng Quy Tinh đưng trước, trên người mặt một bộ hắc bào, sát khí tràn ra.
Trên lưng yêu thú phi hành, một lão giả tu vi Vũ Vương cửu trọng lên tiếng.
Bên người Đồng Quy Tinh, một lão giả mặc trường sam màu đen, khuôn mặt già nua khẽ nói. Ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía trước, Phi Linh môn kia đương nhiên hắn sẽ không đặt vào trong mắt.
Một lão giả lạnh nhạt nói, gợn sóng quanh thân như ẩn như hiện, khí tức trên người tuyệt đối đã đạt tới Tôn cấp.
…
Trong rừng cây, đại quân cưỡi yêu thú, tuấn mã đi trước, khí tức tràn ra hiến cho toàn bộ yêu thú trong sơn mạch chạy trốn.
Trên bầu trời, trên lưng một đầu yêu thú phi hành lục giai khổng lồ có một lão giả mặc áo xám lên tiếng.
Công Tôn Hóa Nhai đứng trước, trường bào màu trắng phất phơ, trong mắt hiện lên sát ý lạnh lẽo.
…
Trên lưng một đầu yêu thú phi hành khổng lồ, ánh mắt Gia Cát Tử Vân lạnh lẽo, khóe miệng nhếch lên mang theo hàn ý không thể che giấu. Người mà hắn vô cùng thống hận kia lần này sợ rằng đã không ai còn có thể cứu được nữa.
Trên lưng yêu thú phi hành, GIa Cát Tây Phong nói với Gia Cát Tử Vân.
Gia Cát Tử Vân lạnh nhạt nói.
…
Phía chân trời yên tĩnh, khi ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào Thiên Môn cốc, người của Lan Lăng sơn trang đã tới gần Phi Linh môn, một đầu yêu thú khổng lồ đỏ như máu vỗ cánh xẹt qua.
Trên lưng yêu thú phi hành chính là mấy cường giả trong Phi Linh môn, nhìn một mảnh kiến trúc vô biên, sát khí trong mắt Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh bắn ra.
Phía dưới chính là một tòa đại thành phồn hoa, cư dân trong đại thành sợ rằng không ít hơn ngàn vạn. Buổi sáng, tiếng động lớn xôn xao hội tụ vang vọng tận trời, trên các con đường rộng lớn có vô số người đi lại như dòng nước chảy khiến cho người ta có cảm giác náo nhiệt phi phàm.
Cửu Đầu Yêu Giao bay thẳng tới một ngọn núi trên đại thành, ngọn núi sát đại thành này vô cùng rộng lớn, từ trên nhìn xuống bốn phía đều là một mảnh kiến trúc mênh mông vô bờ. Núi non chung quanh quay chung quanh một cung điện ở giữa, có vẻ vô cùng to lớn và đồ sộ.
Trên lưng Cửu Đầu Yêu Giao, thân thể yểu điệu của Hoa Mãn Ngọc đứng đó, dung nhan tuyệt mỹ nóng bỏng khiến cho người ta có cảm giác đầy dã tính. Làn da màu nâu kia dưới bộ y phục màu trắng trên người lại khiến cho người khác nhìn vào lúc này không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh thản nhiên nói, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói xong. Chúng cường giả trên lưng Cửu Đầu Yêu Giao đem khí tức thả ra, toàn bộ không gian dưới mấy cỗ khí tức này lập tức nặng nề, tràn ngập một cỗ khí tức giương cung bạt kiếm.
Ngoài đại thành, dưới cửa thành có đệ tử Thanh Phong môn nhìn thấy yêu thú bay thẳng vào trong thành lập tức quát lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License