Đại trưởng lão đứng dậy đáp, thoáng hành lễ:
Lục Thiếu Du không khỏi cảm thán nhủ thầm.
Lục Thiếu Du lắc đầu, bốn bộ chia năm xẻ bảy, nếu còn tiếp tục như thế, sớm muộn cũng bị người tiêu diệt từng bộ phận.
Đại trưởng lão nói.
Lục Thiếu Du nói.
Ánh mắt đại trưởng lão nhìn ra ngoài đại điện, rơi lên Hồ Nhất Đao, nói:
Hồ Nhất Đao nghe vậy, nhìn thanh niên mà hôm qua mình còn xưng hô là Lục sư đệ, hôm nay đã trở thành giáo chủ, cũng không biết khẩn trương hay kích động, lảo đảo tiến lên hai bước, hành lễ nói:
Ánh mắt Thánh Linh thiên Tôn chợt lóe hàn mang, vỗ mạnh lên bàn, cái bàn lan tràn khe nứt lập tức hóa thành bột phấn rơi tán loạn dưới đất.
Ánh mắt Viên Tự Thành lạnh lùng, trong mắt đầy tức giận.
Quân Bất Phàm siết chặt nắm tay, cực kỳ bất đắc dĩ.
Tập Hạo Nhiên nói.
Lục Thiếu Du hỏi.
Hồ Nhất Đao trả lời.
Lục Thiếu Du hỏi.
Tập Hạo Nhiên trả lời, chợt nhíu mày hỏi:
Lục Thiếu Du nói.
Quân Bất Phàm nói.
Tập Hạo Nhiên có chút lo lắng nói.
Lục Thiếu Du nhíu mày, muốn nắm giữ Thánh Linh giáo tuyệt đối không dễ dàng, Thánh Linh bộ là địa phương duy nhất không thay đổi, mà ba bộ kia chỉ sợ sớm cảnh còn người mất, ba đại thiên Tôn thay phiên nhậm chức, thậm chí cả lão giáo chủ cũng không tiếp thu, nếu một khi có giáo chủ xuất hiện, muốn đông đảo Linh Tôn Vũ Tôn thần phục, nói dễ hơn làm.
Nhưng cho dù khó khăn, hắn cũng không thể trơ mắt nhìn thấy Thánh Linh giáo chia năm xẻ bảy, trong lòng hắn thật ngưng trọng, như vậy lần này hắn chỉ có thể liều lĩnh một lần, đáng mừng chính là hắn còn có Thánh Linh bộ đi theo, nhưng thực lực Thánh Linh bộ yếu nhược hơn ba bộ kia thật không ít.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nói, đồng thời trả lại lệnh bài của đại trưởng lão.
Đại trưởng lão đáp.
Lục Thiếu Du lại đi kiểm tra thạch thất, xem thử mấy ngàn năm qua nơi này có từng bị mạnh mẽ mở ra hay không, hiện tại xem ra vẫn còn bảo tồn hoàn hảo, phỏng chừng nếu không có Thánh Linh bộ luôn ngăn cản, đã sớm bị người phá hủy, cũng không ai biết sư phụ đã sớm bố trí thủ đoạn, nếu có người mạnh mẽ phá cửa, mật thất sẽ tự động thiêu hủy hoàn toàn.
Rời khỏi đại điện, Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long quay về đình viện của mình, lúc này trời còn chưa sáng, phỏng chừng còn hai canh nữa mới tới giờ tỵ.
Hai người vừa quay về đình viện, bốn người Lục Tâm Đồng lo lắng đi tới hỏi.
Lục Thiếu Du kể lại đại khái chuyện đã xảy ra cho mọi người nghe qua, bốn người cực kỳ kinh ngạc.
Dương Quá kinh ngạc nói.
Lục Tâm Đồng tò mò hỏi.
Lục Thiếu Du lắc đầu:
Lục Tâm Đồng kinh ngạc nói.
Dương Quá cân nhắc một lúc hỏi.
Lục Thiếu Du cười bất đắc dĩ, hắn thật sự không chút nắm chắc, mặc dù hắn là giáo chủ Thánh Linh giáo, nhưng lại không có thực lực tuyệt đối chẳng khác gì là bài trí, căn bản không thể đại biểu điều gì, lần này hắn cần đối mặt đều là Vũ Tôn Linh Tôn, chỉ có thể đi bước nào hay bước đó.
Sau một lát mọi người tán đi, còn hai canh giờ mới tới giờ tỵ, sau khi thi triển Cửu Chuyển Thiên Linh bí pháp, hiện tại trong người Lục Thiếu Du giống như hư thoát, cần phải khôi phục.
Sắc trời sáng dần.
Bên trong dãy núi nguy nga, dưới ánh mặt trời chiếu xuống phủ lên một tầng ánh vàng như hoàng kim, có vẻ vô cùng xinh đẹp, gió xuân thổi tan mây mù, sóng nước nhộn nhạo lăn tăn, mỹ luân mỹ hoán.
Bên trong Thánh Linh bộ vẫn luôn luôn tường hòa, lúc này đã truyền ra tin tức kinh người, nhất thời làm mọi người như nổ tung.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License