Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 1422: Từ Nam Bán Lão



Người thứ ba trong mắt lộ ý cười, khuôn mặt trắng nõn, tuấn mỹ tuyệt luân, loại nam nhân này còn đẹp hơn cả nữ nhân, nếu có thể so sánh cũng chỉ có thánh tử Thiên Địa các Lam Thập Tam.

Nhìn thấy ba người xuất hiện, hơn ngàn tân đệ tử bên dưới bắt đầu điên cuồng lên, đặc biệt là Phi Ưng Lăng Phong, làm cho toàn bộ nữ đệ tử si mê.

Xuy xuy!

Ba thân ảnh nháy mắt hạ xuống, không gian ba văn tán khai, khí lãng khuếch tán, mang theo cỗ khí thế bất thường, chính là Khuất Đao Tuyệt.

Lục Thiếu Du cười ha ha, Lăng Phong lao tới:

Lăng Phong lớn tiếng hô, hai người nhất thời đụng vào nhau.

Long Tam cười lớn một tiếng, thân hình tháp sắt đánh tới.

Thân ảnh Khuất Đao Tuyệt cũng gia nhập bên trong, bốn người nhất thời xoay thành một đoàn.

Nhóm tân đệ tử nhìn thấy đều cứng lưỡi, không nghĩ tới ba vị sư huynh bình thường luôn phong độ nhẹ nhàng, mười phần khí phách lại vẫn có tính cách như vậy.

Thanh âm Long Tam truyền ra.

Lăng Phong phụ họa.

Nhưng đúng ngay lúc này giữa không trung có hai thân ảnh cấp tốc bay tới, hai thân hình xinh đẹp xuất hiện trên không, một người tóc đen như mực, trang phục màu đỏ, lộ ra vẻ tao nhã cùng cao quý, nhìn qua giống như trích tiên, làm người không dám nhìn thẳng.

Một người dung nhan tuyệt mỹ, đang trừng mắt nhìn ba người Lăng Phong.

Lăng Phong cười hắc hắc nói.

Long Tam lớn tiếng nói.

Khuất Đao Tuyệt thấp giọng lẩm bẩm.

Lục Tâm Đồng lập tức chạy tới bên cạnh hai nàng.

Tiểu Long cũng đi tới.

Hai nữ tử cũng không thèm để ý Lục Thiếu Du, cười nói.

Vân Hồng Lăng nhìn thấy Dương Quá, ngoài ý muốn kêu lên.

Dương Quá sửng sốt, cộc lốc cười nói:

Lục Thiếu Du đi tới trước mặt nhìn hai nàng, dù sao mới tách ra thời gian cũng không dài, nhưng trong lòng vẫn vô cùng tưởng niệm.

Vân Hồng Lăng trừng mắt, nhưng trong mắt lộ ra ý cười, đi tới ôm lấy cánh tay Lục Thiếu Du, chu miệng nói:

Lục Vô Song mỉm cười nói.

Lục Tâm Đồng nhảy tới bên người Lục Vô Song kêu lên.

Sưu sưu!

Sau một lát vài thân ảnh bay lên giữa không trung.

Nhìn thiên không, thanh âm Khuất Đao Tuyệt truyền ra quanh quẩn.

Lục Thiếu Du cười lớn trả lời.

Bên trong một đình viện trên núi, La Lan thị đang cúi đầu thêu một trường bào màu xanh, mỗi mũi kim mũi chỉ đều tự tay bà làm ra, còn thêu những hoa văn xinh xắn.

Lục Trung nói.

La Lan thị mỉm cười, trong mắt tràn đầy hạnh phúc.

Lục Trung mỉm cười ngồi xuống bên cạnh La Lan thị.

La Lan thị cười nói.

Một thanh âm từ xa truyền tới.

La Lan thị ngẩng đầu, nhìn chằm chằm bầu trời, thân hình run lên, bà đương nhiên quen thuộc thanh âm kia.

Giờ phút này ánh mắt Lục Trung cũng nhìn về phương xa, nơi đó có vài thân ảnh đang bay nhanh tới.

Thanh ảnh nháy mắt rơi xuống trước người La Lan thị, nhìn nữ tử trung niên áo trắng trước mặt, Lục Thiếu Du cẩn thận quan sát, mấy năm nay mẫu thân tựa hồ đã mập mạp hơn một ít.

Trong mắt La Lan thị chợt ướt át lẫn kích động, thân hình chậm rãi đứng lên.

Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi.

La Lan thị mỉm cười nói

Sưu sưu!

Vài thân ảnh lần lượt hạ xuống bên dưới đình viện.

Lục Tâm Đồng nhìn phụ nhân áo trắng trước mắt, có chút khẩn trương hỏi.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License