Lấy thực lực của Phi Linh Môn hiện tại, thì đảm nhiệm chức vụ phó chưởng môn rõ ràng chứng tỏ hắn cực kỳ coi trọng mình, sau một lát, Khấu Phi Yến mới nhìn Lục Thiểu Du, nói:
Lục Thiểu Du đáp, để cho Khấu Phi Yến đảm nhiệm chức vụ phó chưởng môn của Phi Linh Môn, Lục Thiểu Du cũng đã nghĩ qua rất kỹ rồi, nếu như muốn Hổ Viêm Thiên Vương cam tâm để mình sở dụng thì chỉ có thể uy bi lợi dụ và cố gắng lôi kéo, chỉ là Hổ Viêm Thiên Vương này tuyệt đối không phải kẻ tham sống sợ chết, uy bi không cách nào được rồi, cho nên chỉ có thể lợi dụ và lôi kéo mà thôi.
Ý của Lục Thiểu Du vốn là muốn để cho Hổ Viêm Thiên Vương đảm nhiệm chức vị phó chưởng môn của Phi Linh Môn, chỉ là Hổ Viêm Thiên Vương rất ít khi lộ mặt ở Bách Linh Tông, luôn là do Khấu Phi Yến đảm nhiệm chức vị tông chủ của Bách Linh Tông, thậm chí ngay cả chức phó tông chủ hay trưởng lão của Bách Linh Tông hắn cũng không có, phỏng chừng người này căn bản không quan tâm tới đám hư danh đó, nhưng làm người luôn có điểm dễ mềm lòng, điểm yếu của Hổ Viêm Thiên Vương này quả thật chính là Khấu Phi Yến, vì Khấu Phi Yến hắn có thể liều mình, vậy cũng chỉ có thể ra tay từ chỗ Khấu Phi Yến mà thôi, để cho Khấu Phi Yến uống độc đan, quả thực chẳng khác nào khiến cho Hổ Viêm Thiên Vương cố kỵ, để cho Khấu Phi Yến đảm nhiệm chức vụ phó chưởng môn của Phi Linh Môn, ngoại trừ việc có cơ hội khiến cho Khấu Phi Yến thật lòng thật dạ quy thuận Phi Linh Môn, cũng là khiến cho Hổ Viêm Thiên Vương thật lòng vì mình sở dụng, về phần chức phó chưởng môn của Khấu Phi Yến, trước mắt cũng chỉ là một danh hào mà thôi, cái hư danh này cũng không gây ảnh hưởng gì lớn tới Phi Linh Môn.
Khấu Phi Yến nói, nàng cũng không phải người ngu, thân là tông chủ của Bách Linh Tông, tâm trí cũng không phải người bình thường có thể so sánh được, đương nhiên biết rõ nguyên nhân ẩn bên trong, nếu không có phu quân thì sợ là vị trí phó chưởng môn Phi Linh Môn này chẳng tới lượt mình đâu.
Lục Thiểu Du nói xong, ngoại trừ lấy vị trí phó chưởng môn Phi Linh Môn ra để lôi kéo cả Hổ Viêm Thiên Vương và Khấu Phi Yến ra, Lục Thiểu Du cũng từng nghĩ, nếu như Khấu Phi Yến thật lòng gia nhập Phi Linh Môn thì quả thực chẳng khác nào Hổ Viêm Thiên Vương thực lòng gia nhập Phi Linh Môn cả, đồng thời, Khấu Phi Yến này cũng không phải nhân vật tầm thường, có thể ngồi lên vị trí tông chủ của Bách Linh Tông, đủ thấy nàng ta cũng có thủ đoạn riêng của mình, có Khấu Phi Yến ở Phi Linh Môn thì đám bộ hạ cũ của Bách Linh Tông cũng có thể dễ dàng thu phục và khống chế trong thời gian nhanh nhất, có thể hoàn toàn khống chế toàn bộ Bách Linh Tông, kẻ nào cũng đừng hòng tới đây đục nước béo cò.
Khấu Phi Yến do dự một chút liền nói với Lục Thiểu Du, trong ánh mắt đang nhìn về phía Lục Thiểu Du lúc này đã có chút khác hẳn.
Hổ Viêm Thiên Vương thì không nói gì, nhưng ánh mắt cũng đã khác đi, trong lòng của hắn đương nhiên biết rõ, tất cả những chuyện này sợ là đều liên quan tới mình, Lục Thiểu Du này rõ ràng là đang muốn nịnh nọt mình, bất quá chỉ cần không để cho Phi Yến chịu uỷ khuất, còn ngồi lên ghế phó chưởng môn của Phi Linh Môn. Hắn cũng đã cảm thấy hài lòng lắm rồi.
Lục Thiểu Du nhìn về phía Hổ Viêm Thiên Vương, từ chỗ Đông Vô Mệnh hắn đã biết được, Hổ Viêm Thiên Vương này vốn tên là Trương Vĩnh Cường, bởi vì có một con hoả hệ yêu thú là phi viêm yêu hổ, cho nên mới được người đời gọi là Hổ Viêm Thiên Vương.
Hổ Viêm Thiên Vương nói, chuyện này cũng là mượn cơ hội đáp lễ Lục Thiểu Du, Phi Linh Môn có thể đối xử tử tế với Khấu Phi Yến thì hắn có thể dốc sức vì Phi Linh Môn.
Lục Thiểu Du mỉm cười, lời Hổ Viêm Thiên Vương nói, Lục Thiểu Du sao có thể không hiểu được cơ chứ, hai người bọn họ đều đã uống độc đan, nhưng lại đạt được thứ tốt hơn, hai bút cùng vẽ, cho dù hiện tại không họ không thật lòng tâm phục khẩu phục, nhưng cũng sẽ không lâm trận bỏ chạy, hai người này đều có thứ cố kỵ cả.
Đảo mắt một vòng, Lục Thiểu Du lại tiếp tục nói:
Lục Thiểu Du nói xong, đưa mắt nhìn về phía Hổ Viêm Thiên Vương và Khấu Phi Yến, không hề giấu diếm gì, Lục Thiểu Du cứ thế nói trắng ra, lấy tâm tư của hai người này thì bọn họ chắc chắn hiểu hết, cứ nói thẳng ra thì có lẽ sẽ tốt hơn.
Lục Thiểu Du nói thẳng ra thế này khiến cho sắc mặt của cả Hổ Viêm Thiên Vương lẫn Khấu Phi Yến đều biến đổi, một lát sau Hổ Viêm Thiên Vương mới thu hồi sắc mặt, nói:
Khấu Phi Yến nói.
Lục Thiểu Du mỉm cười, hy vọng tất cả những gì mình làm có thể có ích, nếu như vô dụng thì tới lúc đó mình cũng chỉ có thể bỏ qua mà thôi.
Rời khỏi đình viện, Lục Thiểu Du tới tìm Thanh Hoả Lão Quỷ dò xét một lượt ở trong Bách Linh Tông, cả Bách Linh Tông hiện tại đều nằm trong tầm khống chế.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License