Mặc dù Đông Vô Mệnh biết thực lực của đồ đệ bảo bối, nhưng khó tránh khỏi có chút bận tâm, nếu so sánh với những người cùng tuổi lại có ai là đối thủ của đồ đệ hắn, nhưng trong cuộc thi đấu chỉ hạn định dưới ba mươi tuổi, chỉ sợ lần này sẽ là trận đánh ác liệt.
Ánh mắt Lục Tâm Đồng nhìn chằm chằm phương xa, đó là phương hướng Đoạn Thiên sơn mạch.
Một canh giờ sau toàn bộ đệ tử cùng yêu thú của Phi Linh môn mang theo thanh thế thật lớn nghênh ngang rời đi, cơ nghiệp mấy trăm năm của Ma Tâm cốc đã biến thành một đống hoang tàn, máu chảy thành sông, mùi máu tươi thật lâu không tiêu tan.
Giữa không trung, vô số người vây xem xa xa đều trợn mắt cứng lưỡi, không ai ngờ đường đường Ma Tâm cốc lại bị hủy diệt với tốc độ chóng vánh như vậy, chỉ vài giờ đã bị tiêu diệt.
Khi người của Phi Linh môn dần biến mất xa xa, người vây xem mới dám tiến tới gần tìm hiểu, mọi người không khỏi hít hơi khí lạnh, Ma Tâm cốc đã biến thành đống hoang tàn, thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông, nhuộm đỏ cả mặt đất, toàn bộ đều bị đánh chết, chỉ sợ lên tới ba vạn người.
Vào thời khắc này trong lòng mọi người không khỏi nhớ kỹ tới Phi Linh môn, không ít người tận mắt nhìn thấy người dẫn đầu là một hồng y thiếu nữ, nàng giống như một sát tinh, một lần ra tay là có thể đánh chết hơn mười người.
Trong không gian, trên một đỉnh núi, linh hỏa gào thét bên trong Hỏa Long Đỉnh, nhiệt độ nóng cháy, thủ ấn không ngừng đánh ra, từng đạo thủ ấn huyền ảo liên tục tiến vào bên trong quang đoàn chỉ lớn chừng một bàn tay.
Quang đoàn trên Hỏa Long Đỉnh tản ra cỗ chân khí khác thường, sau một lát hai tay Lục Thiếu Du đánh ra thủ ấn, nhỏ một giọt máu vào trong quang đoàn.
Lục Thiếu Du thu thủ ấn, linh hỏa tắt lịm, quang đoàn thu liễm hào quang, một chiếc túi cỡ bàn tay màu xanh rơi xuống trong tay, bên trên có đồ án rậm rạp, một cỗ linh lực ba động tràn ngập ra ngoài.
Lục Thiếu Du hài lòng mỉm cười, chỉ hai ngày thời gian hắn đã thành công luyện chế ra mười không gian thú nang, mặc dù trình tự cao hơn trước kia, nhưng thể tích không thể thu nhỏ lại, mà một thú nang cũng không chứa đựng được bao nhiêu, hơn ngàn đầu yêu thú có một nửa không cách nào thu nhỏ thân hình, chỉ sợ phải dùng tới mười không gian thú nang mới được.
Muốn dẫn theo toàn bộ yêu thú đi ra ngoài, Lục Thiếu Du phải luyện chế không gian thú nang, mà tài liệu thật không ít, trên người hắn vốn có không ít tài sản phong phú cùng bảo tàng của Huyền Thiên môn, muốn luyện chế võ linh khí hay hồn khí cũng không thành vấn đề.
Tiểu Long đi tới bên người Lục Thiếu Du, hắn đã đi tìm một ngày nhưng vẫn chưa tìm được.
Lục Thiếu Du thu hồi Hỏa Long Đỉnh, sắc mặt buồn bực, dò xét hai ngày rốt cục hắn cũng đã tìm ra nguyên nhân, bên ngoài bố trí Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận, mặc dù mình có nghiên cứu về trận pháp, nhưng không thuần thục giải khai đại trận. Nếu không phá trận thì hắn cũng không thể đi ra ngoài.
Ngay lúc Lục Thiếu Du còn đang buồn bực, một thân ảnh hư ảo xuất hiện trước mắt, người này mặc hắc bào, thân hình cao ngất, khuôn mặt cương nghị, đôi mắt thâm thúy sáng ngời.
Nhìn thấy lão giả, Lục Thiếu Du liền quỳ xuống, sư phụ Thánh Thủ linh tôn luôn chiếu cố hắn, nếu không có sư phụ bảo hộ hắn đã chết từ lâu, bản thân hắn lại không hay biết sư phụ tồn tại, thật sự bất hiếu.
Tiểu Long sực nhớ, ban đầu hắn từng gặp qua lão nhân này, là sư phụ đầu tiên của lão đại.
Giờ phút này Huyết Mị cùng Hắc Nham Yêu Hùng đều nhìn chằm chằm Thánh Thủ linh tôn, toàn thân run lên, căn bản không dám tới gần.
Nhìn đệ tử, trong đôi mắt thâm thúy của Thánh Thủ linh tôn lộ ra ý cười, lại nhìn qua tiểu Long, nói:
Lục Thiếu Du đứng dậy đem mọi chuyện kể lại một lần, trong lòng hắn cực kỳ kích động, cũng thật không ngờ sư phụ là nhân vật tung hoành đại lục vài ngày năm trước, là cường giả mà Nam thúc khen không dứt miệng, nhưng lại là sư phụ của hắn.
Thánh Thủ linh tôn cười vang, nói:
Lục Thiếu Du gật đầu, nhận chủ Tử Lôi Huyền Đỉnh, Lục Thiếu Du hiểu rõ tác dụng, ngoại trừ giúp hắn rèn luyện Bất Diệt Huyền Thể, còn có không ít tác dụng khác.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc, có chút ngượng ngùng hỏi, nếu sư phụ đã đi ra, chỉ sợ sẽ có biện pháp. Với trình độ trận pháp của sư phụ, phỏng chừng không có đại trận nào làm khó được hắn.
Thánh Thủ linh tôn trừng mắt nói.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc nói.
Thánh Thủ linh tôn mắng một tiếng, nhưng trong ánh mắt lại cực kỳ hưởng thụ, nói:
Lục Thiếu Du vui vẻ hỏi, nghe khẩu khí của sư phụ giống như biết phá giải đại trận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License