Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, bốn Linh Suất của Vạn Tượng thương hội dùng ánh mắt không mấy hữu hảo nhìn về phía Lục Thiếu Du. Ánh mắt Linh Suất thất trọng kia mang theo hàn ý nhìn vào trên người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nói.
Hoàng Đan nhanh chóng xoay người thi lễ rồi cầu khẩn Lục Thiếu Du.
Nam tử trung niên lúc này cũng nhanh chóng cầu khẩn Lục Thiếu Du, ánh mắt vô cùng lo lắng.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi rồi nói, dường như có chút khó xử.
Nam tử trung niên cắn răng một cái rồi nói tiếp:
Lục Thiếu Du khẽ lắc đầu, lập tức nói:
Trong đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Đan hiện lên sự cầu khẩn. Vì cứu muội muội cái gì nàng cũng có thể đáp ứng.
Lục Thiếu Du sững sờ không nghĩ tới Hoàng Đan ngay cả cái này cũng nói ra. Ánh mắt hắn nhìn Hoàng Đan lúc này đã khác trước, việc làm của nàng không phải nữ tử bình thường nào cũng có thể làm được.
Trong bốn Linh Suất của Vạn Tượng thương hội lúc này thanh âm của Linh Suất lục trọng kia vang lên, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du có chút khinh thường.
Lục Thiếu Du không để ý tới Linh Suất lục trọng kia, lập tức lắc đầu nói:
Lục Thiếu Du cười khổ nói.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, sắc mặt nam tử trung niên và Hoàng Đan kia khẽ biến hóa. Sau khi giật mình một chút, Hoàng Đan nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói:
Gia chủ Hoàng gia lúc này cũng cắn răng nói.
Lục Thiếu Du xoay người nhìn Bạch Linh rồi lập tức nói:
Lục Thiếu Du nói xong, Hoàng Đan lập tức nói với bốn Linh Suất của Vạn Tượng thương hội.
Linh Suất thất trọng kia phất tay, nhìn qua tiểu thư Hoàng gia đang nằm trên giường đã hoàn toàn không nhận ra tiểu thư Hoàng gia bình thường rồi nói. Ánh mắt mang theo hàn ý nhìn qua Lục Thiếu Du, bốn người nhanh chóng rời khỏi phòng.
Gia chủ Hoàng gia cũng lập tức rời khỏi phòng. Trước khi đi còn dùng ánh mắt khẩn trương nhìn vào nhi nữ trên giường, trong mắt mang theo sự lo lắng không thôi.
Thanh âm khàn khàn của Lục Thiếu Du vang lên.
Hoàng Đan vội vàng nói.
Lục Thiếu Du nhanh chóng nói một hơi hơn mười vị dược liệu với Hoàng Đan. Những dược liệu này không phải là dược liệu có cấp bậc cao cũng không phải khó tìm. Hoàng đan nhanh chóng cùng với hai nha đầu rời phòng đi an bài mọi chuyện.
Trong phòng lúc này cũng chỉ còn lại Bạch Linh và Lục Thiếu Du. Hai người nhìn nhau, Bạch Linh đánh ra một đạo cấm chế bao phủ căn phòng, miễn cho người khác nhìn trộm.
Bạch Linh nói nhỏ. Ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn vào tiểu thư Hoàng gia lúc này toàn thân đen kịt, sưng vù nằm trên giường.
Lục Thiếu Du khẽ thở dài, ánh mắt nhìn vào tiểu thư Hoàng gia này. Lúc này nữ tử xinh dẹp này khiến cho Lục Thiếu Du nhớ tới một người kiếp trước, chính là Đoạt Mệnh thư sinh. Tay chân hoàn toàn thay đổi, bộ dáng này hiện tại quá kinh khủng.
Bạch Linh khẽ nói.
Lục Thiếu Du khẽ nói.
Sưu.
Thân thể nho nhỏ của Tiểu Long từ trong tay áo chui ra. Cái lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào nói:
Lục Thiếu Du vỗ nhẹ vào đầu Tiểu Long.
Tiểu Long kháng nhị nói. Thanh âm vừa dứt, thân thể Tiểu Long nhanh chóng hóa thành một đạo quang mang nhanh chóng chui vào trong người tiểu thư Hoàng gia.
Ngao.
Tiếp theo trong nháy mắt quanh người Tiểu Long xuất hiện quang mang. Một tiếng trầm thấp giống như long ngâm từ trong miệng nó truyền ra. Quanh thân lúc này có một cỗ khí tức bàng bạc tràn ngập căn phòng. Dưới khí tức này khiến cho ngay cả Lục Thiếu Du lúc này ở sâu trong linh hồn cũng cảm thấy giật mình.
Nhưng mà vào lúc này trên giường xuất hiện một màn quỷ dị. Trên người tiểu thư Hoàng gia vốn đen kịt kia lúc này mi tâm mở ra, một thứ đang nhúc nhích, giống như có một vật còn sống đang muốn chui ra.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt trong mi tâm Hoàng tiểu thư xuất chảy ra một chất dịch màu đỏ tươi, nhìn qua có chút buồn nôn. Rồi sau đó da trên mi tâm vỡ ra, có một vật lớn chừng ngón tay xuất hiện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License