Lúc Lục Thiếu Du đang chuẩn bị quay về. Một thanh âm quen thuộc truyền tới tai Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ biến đổi, Lục Thiếu Du nhanh chóng tiến vào mật thất.
Trong mật thất, Lục Thiếu Du nhìn thấy hai đạo thân ảnh ở trong. Ngoại trừ Nam thúc ra còn có Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân. Nhìn Sát Phá Quân kia trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự tôn kính, người này không phải nhân vật bình thường.
Nam thúc đang khoanh chân ngồi đó. Hai tay dán vào trên lưng Sát Phá Quân. Một cỗ linh lực đang chậm rãi thu liễm lại, sắc mặt hơi trắng bệch.
Thủ ấn Nam thúc thu lại, khí thế thu liễm rồi lập tức đứng dậy nhìn Lục Thiếu Du nói:
Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn Nam thúc, rồi nói.
Nam thúc liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi nghiêm mặt nói:
Lục Thiếu Du nhanh chóng chính sắc trả lời.
Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du vô cùng nghiêm túc nói.
Lục Thiếu Du gật đầu, gần đây hắn vô cùng không yên phận, gây náo nạo.
Giờ phút này, Sát Phá Quân đang khoanh chân ngồi nhìn qua Nam thúc cùng Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút nghi hoặc. Dường như đối với quan hệ của hai người không đoán được ra.
Nam thúc quay người, nói với Sát Phá Quân.
Sát Phá Quân đứng dậy, cung kính quỳ một gối xuống hành lễ. Nhìn Nam thúc trước mặt, ánh mắt tuyệt đối cung kính.
Tay áo Nam thúc rung lên, nâng Sát Phá Quân dậy.
Sát Phá Quân đứng dậy, nhìn Lục Thiếu Du cùng với Nam thúc có chút tò mò hỏi.
Lục Thiếu Du lập tức nói ra. Lúc này hắn đã biết rõ quan hệ giữa Nam thúc và Sát Phá Quân này không tồi. Trong nội tâm không ngừng tính toán, lập tức cướp lời Nam thúc nói.
Ánh mắt Băng Mộc tôn giả nhìn về phía Lục Thiếu Du, dường như cũng không quá mức bất ngờ. hắn cũng nhìn ra quan hệ giữa Lục Thiếu Du và Nam thúc bất phàm. Thế nhưng lúc này Nam thúc lại đang trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du. Trong nội tâm thầm nói, không biết hắn đã đáp ứng thu tiểu tử này làm đệ tử ký danh từ khi nào.
Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng có tính toán của riêng mình. Nam thúc không thu đồ, tự mình nói là đệ tử ký danh, hẳn Nam thúc cũng không nói được gì.
Nam thúc hỏi.
Sát Phá Quân nói.
Nam thúc nhìn qua Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân rồi nói.
Ánh mắt Sát Phá Quân nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi lập tức nhìn sang Nam thúc nói:
Nam thúc có chút nghi hoặc, lập tức hỏi:
Sát Phá Quân khẽ mỉm cười rồi nói.
Sưu.
Sát Phá Quân vừa mới nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng rời khỏi mật thất, thân ảnh lập tức biến mất chỉ lưu lại một thanh âm phía xa:
Bất quá lúc này Lục Thiếu Du cũng không nhìn thấy. Ngay sau khi hắn rời khỏi, trong mật thất có một đạo lưu quang chui vào trên người hắn.
Sát Phá Quân và Nam thúc nhìn nhau, ánh mắt hiện lên sự vui vẻ, Nam thúc lắc đầu nói nhỏ:
Sát Phá Quân hỏi.
Nam thúc không trực tiếp trả lời Sát Phá Quân, ánh mắt khẽ biến đổi rồi nói với Sát Phá Quân:
Sát Phá Quân thở dài buồn bã nói.
Nam thúc nhìn Sát Phá Quân rồi nói.
Sát Phá Quân lập tức mở to mắt rồi nhìn Nam thúc nói.
Nam thúc nói.
Ba ngày sau, trên ngọn núi ở hậu sơn Phi Linh môn lúc này có một toàn đình viện tinh xảo được dựng lên. Mà ngọn sơn phong này cũng trở thành cấm địa của Phi Linh môn. Bất luận kẻ nào cũng không được đi vào bên trong. Những kẻ cố tình đi vào giết không tha.
Kỳ thật cả hậu sơn này toàn bộ đều là cấm địa của Phi Linh môn. Đệ tử căn bản không dám bước vào, cũng không thể tùy tiện ra vào.
Lúc này ở trong đình viện, Lục Thiếu Du đang cùng với Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân ở bên trong. Lục Thiếu Du cũng phân phó đệ tử trong thời gian ba ngày nhanh chóng tạo ra một chỗ tĩnh dưỡng tốt nhất để cấp cho Băng Mộc Tôn giả tĩnh dưỡng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License