Một lát sau, Vân Khiếu Thiên thu hồi tâm thần, ánh mắt vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt Đại hộ pháp biến đổi, khẽ mỉm cười nói.
Hít sâu một hơi, Vân Khiếu Thiên nói:
Đại hộ pháp nói.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên cực kỳ nghi hoặc.
Đại hộ pháp cũng vô cùng khiếp sợ nói.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên lóe lên bất định, dường như đang suy nghĩ cái gì.
Đại hộ pháp nhìn vẻ mặt Vân Khiếu Thiên, dùng sự lý giải bao nhiêu năm nay của hắn đối với tông chủ, đương nhiên lúc này cũng đoán được tông chủ có ý định nào đó.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên biến đổi, lập tức nói:
Đại hộ pháp do dự một chút rồi nói.
Vân Khiếu Thiên nói.
Hoàng hôn, trong dãy núi như tranh vẻ, cảnh sắc vô cùng tú lệ. Cơn gió nhè nhẹ thổi qua. Lúc này có hai thân ảnh xinh đẹp đang ngồi trên mọt tảng đá. Hai người một người thanh nhã cao quý, tựa như tiên tử ở trần gian. Một người tuyệt mỹ, mang theo chút cao ngạo. Hai người lúc này đang chống tay vào cằm nhìn về phía trước.
Vân Hồng Lăng mặc một bộ váy xanh, trên ống tay áo thêu mấy đóa thủy tiên, bao bọc thân thể linh lung.
Lục Vô Song khẽ mở miệng cười, nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Nàng đứng dậy, khẽ duỗi lưng một cái, thân thể thướt tha lúc này tạo thành một đường cong hoàn mỹ, khiến cho nam nhân nhìn vào trong lòng không khỏi xuất hiện một cỗ lửa nóng.
Vân Hồng Lăng đứng dậy, chu miệng nói, dường như vô cùng bất mãn.
Lục Vô Song cười nói.
Vân Hồng Lăng khẽ hừ một tiếng.
Thời gian tiếp tục trôi qua, công đoạn sửa chữa trong Phi Linh môn cũng đã tới khâu cuối cùng. Hiện tại Phi Linh môn đã được mở rộng hơn mười lần. Bên trong Phi Linh môn lúc này có một quảng trường vô cùng lớn được xây dựng. Đủ để dung nạp trên ba vạn người. Hai bên có không ít kiến trúc to lớn nữa.
Mà trước Phi Linh môn lúc này còn có một tấm bia đám cực lớn, cao chừng mấy trượng, rộng mấy thước. Hai bên có hai cột đá, bên trên có điêu khắc mấy đồ án.
Bên trong Cổ Vực lúc này tin tức trong Phi Linh môn có cường giả Vũ Tôn xuất hiện truyền khắp ngóc ngách. Tin tức này không thể nghi ngờ giống như một quả bom ném vào trong mặt hồ tĩnh lặng. Hiện tại toàn bộ Cổ Vực chỉ sợ không có ai không biết tới Phi Linh môn.
Tất cả thế lực lớn hiện tại vì Phi Linh môn cường hãn xuất hiện mà sứt đầu mẻ trán, mỗi thế lực đều đang có tính toán của riêng mình.
Tóm lại, hiện tại toàn bộ Cổ Vực khắp nơi đều đang đàm luận về Phi Linh môn, liên tục nhắc tới chưởng môn Phi Linh môn. Thế nhưng người bình thường chỉ biết được chưởng môn Phi Linh môn là một thanh niên trẻ tuổi, nghe nói là con rể của Linh Thiên môn.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đặc biệt là trong lúc Lục Thiếu Du tu luyện. Thời gian hai tháng qua đối với Lục Thiếu Du mà nói chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Mà lúc này, trong mật thất nơi Lục Thiếu Du đang khoanh chân ngồi đó. Sáu Vũ Suất cùng với ba Linh Suất đều đã hóa thành tro tàn, toàn bộ bị Lục Thiếu Du thôn phệ.
Bên ngoài mật thất không biết từ khi nào một lần nữa có không ít năng lượng trong thiên địa hội tụ. Trong mật thất, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi trên Linh Ngọc sàng. Quanh thân truyền đến chấn động khác thường.
Một cỗ năng lượng trong thiên địa nhanh chóng khuếch tán tới, khiến cho không gian chấn động mãnh liệt. Sau đó lượn lờ quanh người Lục Thiếu Du rồi nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn tạo thành một vòng tuần hoàn liên tục. Lúc này cỗ quang tráo quanh người hắn càng thêm chói mắt.
Hậu sơn, năng lượng chấn động như vậy đương nhiên tạo thành động tĩnh không nhỏ. Bất quá đối với loại động tĩnh này, một ít đệ tử trong Phi Linh môn đã vô cùng quen thuộc. Trong thời gian hai tháng này, đây đã là lần thứ mấy năng lượng chấn động rồi.
Thời gian châm rãi trôi qua, trong mật thất, năng lượng quanh người Lục Thiếu Du lúc này đã tới tình trạng vô cùng khủng bố. Trên đỉnh đầu hắn năng lượng vô hình trong thiên địa hội tụ lại hình thành một vòng xoáy cuồng bạo. Năng lượng trong sơn động lúc này ngày càng kịch liệt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License