Lục Thiếu Du chỉ cười không nói, xem ra nữ nhân đều giống nhau, cực kỳ coi trọng thanh xuân và dung mạo của mình.
Bên trong một căn phòng khác trong tiểu viện, Bạch Linh, Tiểu Long và Thiên Độc Yêu Long đều đi chơi cả rồi, chỉ còn lại mỗi mình Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử là ở lại mà thôi, lại thêm động tĩnh do Đông Vô Mệnh gây ra ban nãy khiến cho đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng, Lộc Sơn Lão Nhân, Hoa Mãn Ngọc kéo tới đình viện ở hậu sơn.
Lục Thiếu Du nói hết thảy những tin tức hắn đã tìm hiểu và biết được ở thành Thiên Tinh cho Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Lộc Sơn Lão Nhân, Thanh Hoả Lão Quỷ, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng, Hoa Mãn Lâu nghe qua một lượt, cùng với một màn cuối cùng khi giết chết đám người Tùng Bách Đào kia cũng tự thuật kỹ hơn một chút.
Đối với chuyện trong thành Thiên Tinh, tuy rằng Quỷ Tiên Tử và Đông Vô Mệnh đã biết rồi, nhưng đám người Lộc Sơn Lão Nhân, Thanh Hoả Lão Quỷ, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng, Hoa Mãn Lâu thì không biết, cho nên cả đám lập tức cứng họng, nếu như là bọn họ, cũng không dám ra tay chẳng chút kiêng nể gì ở ngay dưới mí mắt của người ta như vậy.
Đông Vô Mệnh nói.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên rồi nói, nếu như là trước kia, Phi Linh Môn muốn quật khởi còn chút cố kỵ thì bây giờ, có Linh Thiên Môn chế trụ Nhất Tông Nhất Giáo Nhất Trang, cố kỵ của Phi Linh Môn đã ít hơn rất nhiều.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Lời Quỷ Tiên Tử nói, Lục Thiếu Du đương nhiên hiểu rõ, trong Cổ Vực có không ít thế lực nhất lưu, Đào Hoa Yến lần trước, có Ma Tâm Cốc, Thiên Âm Môn, Bách Linh Tông chẳng hạn, đều là thế lực nhất lưu. Nếu như Phi Linh Môn cường hãn quật khởi thì khó mà chắc chắn rằng những thế lực này sẽ không đứng lên liên hợp với nhau chống lại Phi Linh Môn, tới lúc đó chắc chắn là rất phiền phức, thực lực của Phi Linh Môn có mạnh hơn đi nữa, nhưng nếu các thế lực nhất lưu liên thủ lại thì tuyệt đối có thể khiến cho Phi Linh Môn không cách nào ứng đối nổi.
Lục Thiếu Du nói.
Thanh Hỏa Lão Quỷ nói với giọng điệu quỷ thanh quỷ khí.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn Lục Thiếu Du nói:
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, nếu xét kỹ thực lực của cả Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông thì quả thực nếu muốn tiêu diệt chúng thì sẽ phải trả một cái giá khá đắt, lần trước khi tiêu diệt Thương Sơn Môn, bởi vì Lâm Trung Kiến của Thương Sơn Môn đã sớm bị giết chết, đồng thời còn có Linh Thiên Môn tương trợ, cho nên mới giúp cho Phi Linh Môn không bị thương vong bao nhiêu, những người có tu vi Vũ suất cơ hồ không mất một ai.
Còn lần này mình muốn tiêu diệt Thiên Tinh Tông thì lại không giống như vậy nữa, Hồ Hưng Hải của Thiên Tinh Tông là Vũ vương tứ trọng, còn có một vị Vũ vương nhất trọng, cường giả Vũ suất trong môn cũng không ít, mặc dù Phi Linh Môn có thể đối phó được, nhưng nếu cậy mạnh đối cứng thì quả thật là sẽ tổn hại không ít, nếu như lại có thêm Thiên Quỷ Tông tham gia liên thủ thì sợ là phải chọi cứng, ai thắng ai thua còn khó mà nói trước được, cường giả trong Thiên Quỷ Tông cũng không phải ít, thực lực của Tùng Thanh Sơn cũng là Vũ vương tam trọng, tuyệt đối không thể xem thường được.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du trầm xuống.
Đông Vô Mệnh nhướng mày hỏi.
Lục Thiếu Du nói, mày giãn ra, xem ra, lần này chút thực lực vẫn luôn giấu kín kia cũng nên cho ra ngoài ánh sáng một chút, lần này một khi Phi Linh Môn bộc lộ hết toàn bộ thực lực, tiêu diệt cả Thiên Tinh Tông và Thiên Quỷ Tông xong, tới lúc đó tất cả các thế lực nhất lưu phỏng chừng ai nấy cũng cảm thấy bất an, không biết chừng có khi sẽ liên thủ lại với nhau nữa ấy chứ.
Đông Vô Mệnh không nói thêm gì nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License