Cửu Tinh Thiên Thần Quyết


Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

Chương 1019: Rời Khỏi. (2)



Diệp Bình sờ sờ đầu, khó hiểu hỏi thăm.

Diệp Thần thần bí cười lên, không không chỉ truyền thụ cho đám người Hư Yếm Viêm Hỏa Quyết, còn phải giúp đám người Hư Yếm dẫn đạo linh thể!

Mười ngày sau, đám người Hư Yếm tu luyện Viêm Hỏa Quyết bị người Diệp gia dẫn tới chỗ Diệp Thần dẫn đạo linh thể.

Trong mật thất.

Diệp Thần vứt một quyển sách cho Hư Yếm, quyển sách này là thoát thai từ Viêm Hỏa Quyết của Diệp gia, nhưng rất nhiều mấu chốt cũng bị Diệp Thần sửa chữa qua, người bình thường không nhìn ra, nếu như tu luyện thì tu vị không cách nào tăng lên, lại dẫn tới một ít hậu quả nghiêm trọng, chỉ có Diệp Thần có thể giải.

Hư Yếm cung kính nói ra, trong đôi mắt đối với Diệp Thần tràn đầy thành kính.

Hư Yếm dựa theo Diệp Thần phân phó. Đem bản công pháp bí tịch này từ các con đường truyền tới Đạo Đình.

Không biết Thần Hoàng cầm được bản Viêm Hỏa Quyết thì có tu luyện hay không? Mặc kệ Thần Hoàng có thể tu luyện hay không, Diệp Thần đều mặc kệ, hôm nay Diệp gia giống như tường đồng vách sắt, ai cũng đừng nghĩ thẩm thấu vào. Dốc lòng tu luyện tăng thực lực của Diệp gia lên mới là đạo lý.

Lúc này trên Tử Vân Tinh, sâu trong lòng đất.

Thời gian hơn một năm, cự nô mấy lần công kích bị đánh lui. Diệp Thần cùng Viêm Hoàng, Nguyên Hoàng giống như bị giam tại chỗ, Hiên Linh lão giả cũng không có ý cho Diệp Thần truyền tin tức cho Thiên Nguyên Tinh, không biết Hiên Linh lão giả an bài như thế nào.

Lòng đất phi thường bình tĩnh, cường giả các chủng tộc không ngừng tu luyện, ngẫu nhiên sẽ phái mộ ít người lên mặt đất sưu tầm một phen. Xem có thể tìm được người sống sót hay không.

Diệp Thần hỏi thăm Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng.

Viêm Hoàng nói.

Nguyên Hoàng trầm mặc chốc lát nói:

Nguyên Hoàng an ủi Diệp Thần.

Diệp Thần bất đắc dĩ gật đầu, trong lòng đang lo lắng.

Viêm Hoàng nói.

Diệp Thần cau mày, rốt cuộc phỉa như thế nào mới có thể liên lạc với Tinh Hồn của Tử Vân Tinh đây?

Diệp Thần bỗng nhiên nói.

Viêm Hoàng nao nao hỏi.

Nguyên Hoàng cũng nhìn về phía Diệp Thần.

Viêm Hoàng khuyên can.

Diệp Thần bình tĩnh cười nói.

Viêm Hoàng trầm ngâm chốc lát.

Viêm Hoàng lưu Nguyên Hoàng trông coi Diệp Thần, chính mình tìm Hiên Linh Thị Thần, sau một lát Viêm Hoàng liền trở về.

Viêm Hoàng buông buông nói.

Diệp Thần nhíu mày ra, hỏi:

Hiên Linh lão giả căn bản không ôm hy vọng lớn vào Thiên Nguyên Tinh.

Diệp Thần nói với hai Chiến Hoàng.

Viêm Hoàng ngẫm lại, liền gật đầu nói.

Diệp Thần thâm ý nói ra, được sự dẫn dắt của đám Tử Viêm, xuyên qua đường hầm âm u, đi thẳng lên mặt đất Tử Vân Tinh.

Nhìn thấy bóng lưng Diệp Thần rời đi, Viêm Hoàng hơi suy nghĩ, nói:

Nguyên Hoàng lắc lắc đầu nói:

Ánh mắt của hắn thâm thúy nhìn qua hướng Diệp Thần rời đi.

Trong Tử Vân Tinh này chắc chắn có cất dấu bí mật, Tử Vân Huyền Châu cất dấu ở đầu ngón tay đột nhiên động, trong tối tăm giống như có lực lượng kỳ dị dẫn dắt. Dẫn Diệp Thần đi tới một hướng.

Đúng lúc này Diệp Thần bỗng nhiên có một loại cảm giác, sau lưng có một đôi mắt đang nhìn chằm chàm vào mình.

Trong lòng Diệp Thần khẽ động, lập tức nhìn qua một hướng.

Không biết là cái gì theo dõi mình, trước khji xác định rời khỏi, Diệp Thần mờ mịt đi lại không căn cứ trên Tử Vân Tinh, không dám tiến về hướng Tử Vân Huyền Châu dẫn đạo.

Diệp Thần khắp nơi tránh né đám cự nô theo dõi, Diệp Thần phát hiện thực lực của mình kém người nọ quá nhiều, mặc kệ hắn dùng phương pháp gì cũng không thể vứt bỏ người nọ.

Thời gian vài ngày qua đi, Diệp Thần bay vút mấy chục vạn dặm, xuyên qua thảo nguyên, sa mạc, rừng rậm.

Nơi này đều có màu tím, liền bùn đất cũng màu tím, cho người tam cảm giác đơn điệu.

Trên Tử Vân Tinh này Diệp Thần không dám tùy ý phóng thích thần hồn. Vạn nhất bj cự nô truy tung thì phiền toái.

Diệp Thần đi tới một sơn cốc, đúng lúc này đầu ngón tay của Diệp Thần có Tử Vân Huyền Châu “Vèo” một tiếng, nó thu Diệp Thần vào bên trong sau đó hóa thành hào quang màu đen bay vút đi, biến mất trong rừng rậm tịch mịch.,

Người phía sau cũng đã rời đi, không còn truy tung nữa.

Trong không gian của Tử Vân Huyền Châu.

Diệp Thần lại nhìn thấy cự xà. Thân hình của nó vẫn khổng lồ, con mắt như chuông đồng nhìn qua Diệp Thần, đầu lưỡi kêu tê tê.

Diệp Thần nhìn qua cự xà này, hắn cảm giác được cự xà cũng không ác ý. Nếu không bằng thực lực của nó đủ nuốt Diệp Thần vào bụng.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License