Cửu Tinh Thiên Thần Quyết


Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

C61 : Sống sót sau tai nạn



Tiểu tử này quả nhiên bị trọng thương, khóe miệng Vân Dịch Huyềnlộ ra một tia nhe răng cười, cho dù ngươi thiên tài hơn người thì thếnào, vẫn là muốn chết ở trong tay Vân Dịch Huyền ta! Mắt thấy sắp đắcthủ rồi, bỗng dưng, hắn thấy hai mắt Diệp Thần đột nhiên mở ra, trongánh mắt lóe ra một đạo thần quang, trong lòng hắn giật mình, phảng phấtbị quái vật gì theo dõi, ngay cả hô hấp cũng trở nên hết sức khó khăn.

Bình chướng cấp bảy đỉnh phong ở trải qua trận chiến mới vừa rồi, ầmầm bể tan tành, huyền khí của Diệp Thần so với trước mạnh hơn mấy phần,hơn nữa cô đọng ra hộ thể cương khí của cấp tám cao thủ, bản thân DiệpThần huyền khí thâm hậu, khiến cho hắn cô đọng tới hộ thể cương khí,hoàn toàn không kém hơn cấp chín cao thủ.

Thấy Vân Dịch Huyền gần trong gang tấc, Diệp Thần nghiêng người thong dong né qua, đem huyền khí trong cơ thể toàn bộ gắn kết vào tay phải,chiếu vào một chỗ sơ hở Thiên Cương Thủ của Vân Dịch Huyền, một quyềntrào ra.

Khí cơ của Vân Dịch Huyền phảng phất nhận lấy dẫn dắt, thân thể không tự chủ được vọt tới trước, Thiên Cương Thủ một chưởng thất bại, cònmuốn xoay tay lại đón đở công kích của Diệp Thần, cũng đã là không cònkịp rồi, oanh một tiếng, Diệp Thần một quyền nện ở trên lồng ngực VânDịch Huyền, lộp cộp một tiếng kinh người phát vang, hộ thể cương khí của Vân Dịch Huyền bị ngạnh sanh oanh phá, lồng ngực sụp đổ một khối, xương sườn gảy lìa, giống như diều đứt dây ngã bay ra ngoài, bị thương sosánh với Ngưu lão nhị còn nặng hơn.

Tình thế phát triển ngoài dự liệu của mọi người, Diệp Thần một quyền đánh bay Vân Dịch Huyền, vẫn lỗi lạc mà đứng đó.

Một đám tộc nhân Diệp gia bảo gặp tình hình này, tất cả đều cảm xúc mênh mông, nhiệt huyết bắt đầu khởi động.

– Chiến thần!

– Chiến thần!

Diệp gia bảo vừa ra một cấp chín chiến thần! Mười bảy tuổi cấp chín chiến thần!

Một đám tộc nhân trên tường thành phát ra trận trận la lên, trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Diệp Thần, tràn đầy vô cùng sùng kính, DiệpThần lúc này, đã là chiến thần hoàn toàn xứng đáng trong lòng bọn hắn!

Những người Vân gia bảo kia hồn mật đều tang, hai cấp chín cao thủbên bọn họ đã chết, uy thế một quyền mà Diệp Thần đánh chết Vân DịchHuyền kia, làm bọn hắn hoàn toàn đánh mất lòng chống cự, những người còn lại kia còn dám phản kháng, quay đầu chạy trốn, ở dưới một đám Diệp gia tộc nhân truy kích, rối rít đền tội hoặc là bị bắt.

Diệp Thần ngắm nhìn bốn phía, một đám tộc nhân thương vong thảmtrọng, bên trong Diệp gia bảo đã là một mảnh hỗn độn, bất quá trong ánhmắt những tộc nhân này nhìn về phía hắn, tràn đầy nhiệt liệt, tâm tìnhhưng phấn, bọn họ biết, bắt đầu từ hôm nay, bọn họ sẽ không còn sinhhoạt dưới bóng ma của Vân gia bảo, bởi vì bọn họ lại thêm một chiến thần bảo vệ gia tộc!

Một đám tộc nhân nhanh chóng cứu trị người bị thương, một ít tộc nhân chết đi, để cho trong lòng bọn họ không khỏi thống khổ vạn phần, có dứt khoát gào khóc.

Diệp Thần đi tới bên cạnh Diệp Chiến Thiên, tay phải khoác lên trêncổ tay Diệp Chiến Thiên, kinh mạch trong cơ thể phụ thân một mảnh hỗnloạn, hoàn hảo có đồ vật gì đó bảo vệ tâm mạch của hắn, nhìn thoáng qualòng bàn tay phải phụ thân, trong tay phụ thân cầm lấy, chính là ngọcbội của Diệp Nhu, hắn cảm kích nhìn thoáng qua Diệp Nhu đang đi tới.

Huyền khí trong cơ thể phụ thân đã tiêu hao hầu như không còn, DiệpThần vội vàng đưa vào một phần lôi hệ huyền khí đến trong cơ thể phụthân, lại đem một viên Địa Huyền Đan đi ra ngoài.

– Này là vật gì ?

Diệp Chiến Thiên mạnh mẽ liếc tròng mắt, thấy đan dược trong tay Diệp Thần, đan dược này toàn thân màu nâu xanh, cũng là chưa từng thấy qua.

– Địa Huyền Đan, phụ thân nhanh một chút ăn đi.

Diệp Thần nói, thấy phụ thân bình thời hổ hổ sanh uy bị trọng thươngnhư thế, Diệp Thần cũng không khỏi trong lòng mơ hồ đau đớn.

Diệp Chiến Thiên kinh ngạc nhìn Diệp Thần, Diệp Thần không biết từnơi nào làm ra đan dược trân quý như thế, hiện tại hắn cũng không có khí lực hỏi lai lịch đan dược này, suy nghĩ một chút, đem Địa Huyền Đannuốt vào.

– Thần nhi, thúc công của ngươi đâu? Tại sao không có theo ngươi cùng đi ?

Diệp Chiến Thiên hữu khí vô lực hỏi.

Trong lòng Diệp Thần giật mình, hắn quá mức quan tâm thương thế phụ thân, lúc này mới nghĩ đến, thúc công vẫn chưa về!
– Ta cùng thúc công ở trên đường gặp được ngăn chặn, thúc công cản ởphía sau, ta trước trở lại. Phụ thân, ngài trước nghỉ ngơi một chút, talập tức đi tìm thúc công!

Diệp Thần nói.

– Nhanh đi đi.

Diệp Chiến Thiên lo lắng Diệp Thương Huyền an nguy, gấp giọng nói.

Diệp Thần đang chuẩn bị động thân, đúng lúc này, chỉ nghe đám người Diệp Chiến Hùng hô:

– Lục thúc trở lại!

Chỉ thấy Diệp Thương Huyền cực kỳ nhanh lướt vào bên trong bảo, lạc ở trên đất trống chính giữa, ngắm nhìn bốn phía, thấy thi thể Vân DịchHuyền trên mặt đất liền khẽ ngạc nhiên, rốt cục yên lòng, không nghĩ tới chiến đấu ở Diệp gia bảo đã kết thúc.

– Lục thúc, ngươi bị thương.

Đám người Diệp Chiến Hùng thấy sắc mặt Diệp Thương Huyền tái nhợt, áo phá mấy chỗ, trên bả vai bị thương, luống cuống tay chân tới đở DiệpThương Huyền, trị liệu cho Diệp Thương Huyền.

– Ta đây một chút vết thương nhỏ không cần gấp gáp, nhanh một chút cứu trị tộc nhân trọng thương.

Diệp Thương Huyền vội vàng khoát tay một cái nói.

– Thúc công, làm sao ngươi bị thương ?

Diệp Thần vội vàng tới đây, ân cần hỏi, theo lý thuyết đối phương chỉ có ba cấp chín sơ kỳ cao thủ, quả quyết không đến nổi thương tổn đượcthúc công mới đúng!

– Những người Vân gia bảo kia dấu diếm Thối Độc ám tiễn, thiếu chútnữa ta liền không về được, ta đả thương hai người bọn họ, thoát khỏi bọn họ truy kích, bọn họ hình như là nhận được cái gì đó liền bỏ chạy rồi,không có đuổi theo.

Diệp Thương Huyền cười khổ nói.

Vân gia bảo vừa bắt đầu cho dù kế tốt lắm, ba cấp chín sơ kỳ cao thủphục kích Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần, Vân Dịch Huyền cùng Ngưu lão nhị dẫn người trước diệt Diệp gia bảo, sau đó liền cùng ba cấp chín cao thủ kia hội hợp, cùng nhau vây giết Diệp Thương Huyền, bàn tính đánhtốt, nhưng bọn hắn không nghĩ tới Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần tớinhanh như vậy, lại ra cái dị số như Diệp Thần, lại giết Vân Dịch Huyềncùng Ngưu lão nhị, làm rối loạn kế hoạch của bọn họ, để cho bọn họ haotổn hai gã cấp chín sơ kỳ cao thủ.

– Vân gia bảo phái những người nào tiến công Diệp gia bảo ?

Diệp Thương Huyền nhìn lướt qua thi thể bị mọi người Diệp gia mang tới hỏi.

– Vân Dịch Huyền dẫn đội, còn có một cái gọi Ngưu lão nhị, hai cấp chín cao thủ, tám cấp tám, lại có mấy cấp bảy đỉnh phong.

Đám người Diệp Chiến Long nói.

– Vân Dịch Huyền, Ngưu lão nhị ?

Diệp Thương Huyền hút một hơi lãnh khí, hắn biết Ngưu lão nhị, chínhlà sơn tặc ở vùng phụ cận, không biết làm sao, lại cùng Vân gia bảothông đồng làm bậy, Ngưu lão nhị kia một thân khổ luyện cương khí, coinhư là hắn cũng không dám khinh thường, kinh hãi nói.

– Không nghĩ tới thực lực Chiến Thiên lại đột nhiên tăng mạnh như thế.

Đám người Diệp Chiến Hùng, Diệp Chiến Long nhìn nhau cười một tiếng nói:

– Thúc công nói sai rồi, đánh chết Vân Dịch Huyền cùng Ngưu lão nhị, không phải là đại ca, mà là Thần nhi.

– Thần nhi một người đánh chết hai cấp chín cao thủ ?

Trong đầu Diệp Thương Huyền ông một tiếng, nhìn về phía Diệp Thần, khó có thể tin hỏi.

– Quả thật như thế ?

Lúc này Diệp Thần lại có chút ngượng ngùng nói:

– Ngưu lão nhị cùng Vân Dịch Huyền kia quá khinh địch, Thần nhi may mắn.

Tới cấp chín, liều là thực lực chân thật, bảy tám cấp cao thủ bìnhthường, cho dù đánh lén, cũng chưa chắc có thể phá được hộ thể cương khí của cấp chín cao thủ, tại sao may mắn mà nói ? Huống chi hai cấp chíncao thủ cũng thua ở trong tay Diệp Thần!

– Trời giúp Diệp gia ta!

Diệp Thương Huyền trong lòng kích động, cảm khái nói.

– Hôm nay nếu không có Thần nhi, Diệp gia bảo sợ rằng khó thoát đạikiếp, Thần nhi chính là nhất đại công thần của Diệp gia bảo ta, mọingười nhanh cứu trị người bị thương, mặc dù Vân gia bảo tổn thất thảmtrọng, nhưng sẽ không từ bỏ ý đồ, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng!

Bên trong Diệp gia bảo, mấy người hiểu y đạo đang chỉnh tề bận rộn.

Diệp Thần đem đan dược trong Càn Khôn túi của mình lấy ra, phân phát cho mọi người.

– Đây là đan dược gì, chúng ta làm sao chưa từng thấy ?

Đám người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng cầm lấy đan dược mà Diệp Thần đưa cho hắn, nghi ngờ hỏi.

– Đây là Địa Huyền Đan, chính là lục phẩm đan dược mà Hiên Dật dược tôn tự mình luyện chế.

Diệp Thương Huyền nói, ở trong một đám tộc nhân nhấc lên sóng to giólớn, lại là lục phẩm đan dược, bọn họ dĩ vãng tiếp xúc, cũng là Tụ KhíĐan, Ngưng Khí Đan… một hai phẩm đan dược, này là lần đầu tiên nhìnthấy lục phẩm đan dược!

Nhìn đan dược trong lòng bàn tay, trong lòng đám người Diệp ChiếnHùng, Diệp Chiến Long trận trận chột dạ, một viên thuốc nho nhỏ này, coi như là Diệp gia bảo để dành mấy thập niên tài lực, cũng chưa chắc muađược.

– Địa Huyền Đan này, là cho chúng ta sao ?

Diệp Chiến Long cận thận từng chút một hỏi.

– Nếu không, chúng ta dùng Địa Huyền Đan đổi một chút Ngưng Khí Đan, phân phát cho tộc nhân.

Diệp Chiến Hùng cũng cảm thấy đan dược trong tay có chút phỏng.

– Trên Liên Vân Thập Bát Bảo tỷ võ đại hội, Thần nhi chiếm được HiênDật dược tôn môn hạ đại đệ tử Lê đại sư thưởng thức, những đan dược nàylà từ chỗ Lê đại sư lấy ra, là tâm ý của Thần nhi, các ngươi nhận đi,trước tăng thực lực lên quan trọng hơn, các tộc nhân an nguy còn phảidựa vào các ngươi.

Diệp Thương Huyền khoát tay một cái nói, trong lòng oán thầm mấy câu, mấy người Diệp Chiến Long cũng quá không có định lực rồi, mấy viên đandược liền đem bọn hắn hù dọa thành như vậy, còn thế nào ở trước mặt tiểu bối tạo uy tín! Trên thực tế, nội tâm Diệp Thương Huyền vậy là phithường kích động, năm viên Địa Huyền Đan, kia có thể phát huy bao nhiêunăng lượng a!

Địa Huyền Đan này, ít nhất phải cao cấp dược sư trở lên mới có thểluyện chế, cao cấp dược sư luyện chế mà nói, tỷ lệ thành công vô cùngthấp, bình thường cũng là Hiên Dật dược tôn tự mình khai đao, luyện chếmột lò đan dược cần bảy bảy bốn mươi chín ngày, một lò đi ra ngoài,nhiều thì hai nghìn viên, ít thì ngàn viên, mặc dù có nhiều như vậy,nhưng Hiên Dật dược tôn môn hạ đệ tử phân phát, một chút đại gia tộc mua đi một chút, cũng là không có nhiều rồi, cho nên mỗi một viên Địa Huyền Đan cũng là giá trị liên thành, nếu là dĩ vãng, gia tộc giống như Diệpgia bảo, làm sao lấy được một viên Địa Huyền Đan ? Diệp Thần phân phát bốn viên Địa Huyền Đan, còn dư lại một viên, Diệp Thần nhìn về phía Diệp Nhu đang ở bên cạnh chiếu cố phụ thân.

– Nhu nhi, cái này ngươi cầm lấy.

Diệp Thần đem viên Địa Huyền Đan kia kín đáo đưa cho Diệp Nhu.

– Diệp Thần ca ca, Nhu nhi không cần cái này!

Diệp Nữu hé miệng cười một tiếng, tròng mắt trong suốt lẳng lặng nhìn Diệp Thần, có thể thấy Diệp Thần bình an trở về, nàng liền thỏa mãn.

Bất kể Diệp Thần nói như thế nào, Diệp Nhu cũng kiên quyết khước từ,Diệp Thần suy nghĩ một chút, Nhu nhi có thể thật không dùng được, ngọcbội kia của Nhu nhi là một chí bảo a! Như vậy Diệp Thần chỉ có thể thôi, đem Địa Huyền Đan kia giao cho Diệp Thương Huyền, để Diệp Thương Huyềnchuyển giao cho Tứ thúc Diệp Chiến Ưng. Còn hai viên Tẩy Tủy Đan, DiệpThần chia ra cho Diệp Nhu cùng Diệp Mông, Diệp Mông ở trong chiến đấu bị trọng thương, hoàn hảo không có đáng ngại.

– Nơi này còn có một chút Ngưng Khí Đan, Tụ Khí Đan, cũng tùy thúc công làm chủ, phân phát cho tộc nhân a.

– Nhiều Tụ Khí Đan như vậy là từ đâu tới ?

Diệp Thương Huyền từ trong tay Diệp Thần nhận lấy một cái túi CànKhôn, sau khi mở ra thấy được năm sáu ngàn viên Tụ Khí Đan liền kinhngạc hỏi, Lê đại sư cũng không có cho Thần nhi nhiều Tụ Khí Đan như vậy, Tụ Khí Đan loại vật này, lấy cấp bậc như Lê đại sư, nhất định là chẳngthèm ngó tới.

– Là từ Vân gia bảo cầm ra.

Diệp Thần cười cười nói, từ trong lòng ngực lấy ra vài cuốn sách.

– Thúc công, đây là Ngưng Huyền Cương còn có Thiên Cương Thủ, ChínhDương Thiên Cương… của Vân gia bảo, xem các tộc nhân có thể cần dùngđến hay không?

Vân gia bảo Ngưng Huyền Cương công pháp ? Còn có Thiên Cương Thủ, Chính Dương Thiên Cương vũ kỹ ?

Mọi người ngạc nhiên nhìn Diệp Thần, một hồi lâu, rất nhiều người đầu óc còn không có chuyển trở về.

– Chẳng lẻ Thần nhi cướp sạch bảo khố Vân gia bảo?

Lúc này Diệp Thương Huyền mới trở lại bình thường, khiếp sợ hỏi, từtrong tay Diệp Thần nhận lấy vài cuốn sách kia, đúng là Ngưng HuyềnCương, Thiên Cương Thủ cùng Chính Dương Thiên Cương không sai, tất cảkhẩu quyết đều ở nơi đây, trên Càn Khôn túi kia, cũng rõ ràng thêu mộtchữ Vân.

– Đúng vậy.

Diệp Thần gật đầu nói, suy nghĩ một chút, lại không có đem A Ly khai ra.

Nhận được Diệp Thần chứng thực, sắc mặt Diệp Thương Huyền cổ quái, rốt cục nhịn không được cười ha ha:

– Toàn bộ công pháp cùng vũ kỹ của gia tộc bị mất, tiểu tử Vân DịchDương kia nên giận đến hộc máu a! Thật lâu không có sướng khoái cười tonhư thế.

Nghĩ đến vẻ mặt Vân Dịch Dương sau khi biết công pháp vũ kỹ gia tộcmình bị mất, mọi người biết vậy nên hết giận, đã bao nhiêu năm, Diệp gia bảo vẫn bị Vân gia bảo ức hiếp, chưa từng nghĩ tới có một ngày có thểhãnh diện như thế!

– Công pháp cùng vũ kỹ toàn bộ đều ở nơi đây, chúng ta hơi chútnghiên cứu một chút, liền có thể nghĩ biện pháp phá giải, sau này chúngta ở lúc cùng người Vân gia bảo giao thủ, là có thể ổn chiếm ưu thế. Hơn nữa những công pháp vũ kỹ này để ở trong bảo khố gia tộc, thỉnh thoảnglấy ra nghiên cứu một chút, cũng là có lợi thật lớn!

Diệp Chiến Long ở một bên nói, Thần nhi mang đến vui mừng cho một đám tộc nhân có thể nói là liên tiếp không ngừng.

Diệp Chiến Thiên ngồi xuống một hồi, khôi phục một chút, nghe đượcđám người Diệp Thương Huyền nói chuyện với nhau, trong lòng cũng cảmthấy kích động.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License