Năm mươi hồn ngọc quá đắt, nhưng vẫn có thể tiếp nhận, dù sao hiện tại hồn thú thú triều bộc phát, loại chiến giáo phòng ngự siêu cấp này không phải có tiền là mua được.
Diệp Thần quét mắt nhìn qua bao tay không gian, trong bao tay của hắn có nhiều hồn ngọc, lúc trước hắn dùng hồn ngọc để trao đổi Ngưng Khí Đan, đều là bình thường nhất, hiệu quả kém cỏi nhất, nhưng mà hồn ngọc ngọc tủy loại cao cấp thì không lấy ra.
Nếu như lôi đình chiến giáp hiệu quả đúng như Tử Nghiêm nói, có thể ngăn cản công kích của cường giả Yêu Vương trung kỳ, có mấy bộ đối với Tinh Điện mà nói là cần thiết.
Diệp Thần nói.
Tử Nghiêm nghe được Diệp Thần nói thế thì hưng phấn, xem ra Diệp Thần đúng là có hứng thú với lôi đình chiến giáp rồi.
Qua sau một lát, Tử Nghiêm cầm một bộ lôi đình chiến giáp tới.
Lôi đình chiến giáp được thiết kế không khác gì Tử Ma Chiến Giáp, phương diện cường độ thì kém hơn bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp một ít. Diệp Thần vuốt ve lưu tuyến của lôi đình chiến giáp, phía trên ẩn chứa lôi đình chi lực, xem ra Luyện khí Sư của Linh Bảo Các trừ phỏng chế ấn phù trên Tử Ma Chiến Giáp ra, cũng gia nhập không ít đồ vật của mình.
Một kiện bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp có giá trên trời, hơn nữa cũng sẽ không có người lấy ra bán, mà giá cả của lôi đình chiến giáp cũng có thể tiếp nhận được.
Nghiệm chứng hàng, Diệp Thần thoả mãn gật đầu, mở miệng nói.
Tử Nghiêm và Tử Lâm đều sững sờ lên, bọn họ còn cho rằng mình nghe lầm, vốn tưởng rằng Diệp Thần đã tốn hao ba trăm hồn ngọc, nhiều lắm là mua mấy bộ lôi đình chiến giáp là cao nhất, không nghĩ tới là ba mươi bộ!
Ba mươi bộ, vậy chính là một ngàn năm trăm hồn ngọc!
Diệp Thần bình tĩnh gật đầu nói ra.
Tử Nghiêm, Tử Lâm hai người trố mắt ra nhìn, đều mừng rỡ như điên, một ngàn năm trăm khối hồn ngọc cầm đi trao đổi tài liệu với đám Huyền thú có thể tạo ra hơn sáu mươi bộ lôi đình chiến giáp!
Qua trong chốc lát Diệp Thần cùng Tử Nghiêm, Tử Lâm hai người hoàn thành giao dịch, thu được ba mươi bộ lôi đình chiến giáp, cũng giao một ngàn năm trăm khối hồn ngọc.
Hoàn thành giao dịch lớn này, Tử Nghiêm tươi cười càng thân thiết, không có chút chút giá đỡ thái thượng trưởng lão của Linh Bảo Các, hắn hưng phấn không kiềm được.
Diệp Thần hỏi, thời điểm giao dịch với Tử Nghiêm, Đào Thanh cũng tránh đi.
Tử Lâm nói ra, bất kể như thế nào, lần giao dịch này Linh Bảo Các đã kiếm lớn một số, bọn họ trên cơ bản rất chiều lòng Diệp Thần. Mấy cự đầu của Linh Bảo Các cũng chú ý tới Diệp Thần, nghiêm lệnh Tử Nghiêm, Tử Lâm phải hầu hạ khách nhân cho tốt.
Đây là thời đại hồn thú tàn sát bừa bãi, các loại vật tư chính là mấu chốt sinh tồn, rất trọng yếu.
Đào Thanh nhanh chóng chạy tới, hắn gặp Tử Nghiêm cười mỉm thì trong nội tâm khẽ động, xem ra Diệp Thần và Linh Bảo Các cũng hoàn thành giao dịch xa xỉ.
Diệp Thần nói ra, lại nhìn qua Đào Thanh, không biết Dược Vương Thành này có bị thái thượng trưởng lão đuổi Hiên Dật dược tôn ra ngoài hay không.
Hiện tại đế đô nhân khẩu quá nhiều, hơn nữa có rất nhiều cao thủ tọa trấn, cộng thêm hiện tại đế đô do Chấp Pháp Điện khống chế, Diệp Thần không quá thuận tiện trực tiếp dùng thần hồn tìm người, lo lắng sẽ dẫn tới phiến toái.
Đào Thanh mĩm cười nói, bất kể là Dược Vương Thành hay là Linh Bảo Các, ở thế tục có lực ảnh hưởng kinh người, tìm mấy người cũng vô cùng đơn giản.
Diệp Thần nói ra.
Thần sắc Đào Thanh khẽ biến, có chút nghi hoặc, Diệp Thần muốn tìm Hiên Dật làm gì. Đại nhân vật như Diệp Thần có ý tìm đệ tử mà Dược Vương Thành khu trục ra ngoài?
Đào Thanh nói xong, nhìn thấy sắc mặt Diệp Thần hơi có chút không vui thì nhanh chóng nói ra.
Thời điểm Đào Thanh nói chuyện, Tử Lâm đã đi vào trong phân phó.
Tử Nghiêm đã phân phó Tử Lâm đi ra ngoài tìm người!
Diệp Thần cũng không tránh kiêng kị Đào Thanh, trực tiếp nhìn qua phía Tử Nghiêm hỏi.
Tử Nghiêm kích động nhận lời, Diệp Thần quả nhiên là khách hàng lớn ah. Trong tay hắn chẳng lẽ có được mạch khoáng hồn ngọc?
Tuy trong lòng có suy đoán, nhưng Linh Bảo Các từ trước đến nay đều rất cẩn trọng trong buôn bán, chú ý danh dự, loại chuyện giết người cướp của này quyết không làm, Dược Vương Thành cũng như thế.
Đào Thanh nghe được Diệp Thần hỏi tuy không có biểu lộ gì. Nhưng trong nội tâm cũng có cảm giác khiếp sợ sâu sắc, Diệp Thần có số lượng hồn ngọc quá nhiều, nghe Diệp Thần và Tử Nghiêm nói chuyện. Bọn họ đã hoàn thành giao dịch một ngàn năm trăm hồn ngọc, hiện tại đột nhiên mua sắm của Tử Nghiêm thêm linh bảo năm trăm hồn ngọc, ở trong đó hắn cũng biểu đạt bất mãn trong lời vừa rồi.
Hẳn là Hiên Dật có địa vị trọng yếu với Diệp Thần hay sao? Trong nội tâm Đào Thanh âm thầm hối hận.
Nhìn lại phát hiện Tử Lâm đã đi ra ngoài. Đoán chừng là phái người đi tìm kiếm Hiên Dật!
Đáng chết, Đào Thanh gấp gáp nói:
Hai đại siêu cấp thế lực bắt đầu tìm tòi toàn thành, tìm kiếm Hiên Dật dược tôn.
Diệp Thần ở trong Linh Bảo Các mua sắm vật phẩm giá trị hai ngàn hồn ngọc, tin tức này lọt vào lỗ tai mấy cao tầng của Dược Vương Thành mấy, mấy cự đầu không xuất thế của Dược Vương Thành vô cùng khiếp sợ, hồn ngọc thứ này số lượng cực ít, chỉ có một số nhỏ cường giả mới có cất chứa một ít, nhưng số lượng cũng không nhiều, Diệp Thần thoáng cái lấy ra nhiều như vậy, nghĩ đến tài lực của Diệp Thần hẳn là cực kỳ kinh người.
Hộ khách như vậy mà không xem trọng không được, mấy cự đầu của Dược Vương Thành lập tức mời Diệp Thần.
Nhưng mà Diệp Thần cự tuyệt lời mời mấy cự đầu của Dược Vương Thành, nhưng vẫn dùng ba trăm hồn ngọc mua không ít đan dược quý trọng của Dược Vương Thành.
Diệp Thần cử động này khiến mấy cự đầu của Dược Vương Thành không rõ ràng cho lắm, nhưng mà bọn họ tự nhiên sẽ không đắc tội Diệp Thần. Diệp Thần tài đại khí thô, làm cho bọn họ khiếp sợ thật sâu.
Bất kể là Linh Bảo Các hay là Dược Vương Thành, đều cho Diệp Thần thiếp mời, có thiếp mời này, Diệp Thần được Linh Bảo Các cùng Dược Vương Thành xem như khách quý cao nhất.
Không biết sư tôn thế nào, Diệp Thần mua sắm điên cuồng ở Dược Vương Thành, Linh Bảo Các, cũng chính là thông qua thế lực của Dược Vương Thành, Linh Bảo Các tìm kiếm sư tôn, bằng không chỉ bằng mình hắn không sử dụng thần hồn, muốn trong biển người mênh mông tìm được sư tôn là không có khả năng, một khi vận dụng thần hồn, sợ rằng khiến người có tâm chú ý, nhất là Chấp Pháp Điện.
Dù sao trong đế đô này, nhất thế lực cường đại cũng không phải là Dược Vương Thành cùng Linh Bảo Các, mà là Chấp Pháp Điện!
Qua không lâu, Dược Vương Thành cùng Linh Bảo Các đều truyền tin tức Hiên Dật dược tôn tới, Hiên Dật dược tôn mua một nhà dân trong đế đô, đặt chân ở đây.
Bởi vì không rõ ràng quan hệ của Diệp Thần cùng Hiên Dật dược tôn, cộng thêm Diệp Thần đã có phân phó, bọn họ không có phái người quấy rầy, mà là mang tin tức chỗ ở của Hiên Dật dược tôn cho Diệp Thần.
Diệp Thần hoàn thành giao dịch thì ra khỏi Linh Bảo Các, tim nơi không người biến lại bộ dáng ban đầu, đi tới chỗ Hiên Dật dược tôn.
Từ xa nhìn lại, đế đô mặt nam có một tòa núi to lớn, sông núi xinh đẹp tuyệt trần, cao vút trong mây, phía trên có suối nước chảy, cỏ cây sum xuê, đẹp không sao tả xiết, trong đó ẩn ẩn có mấy kiến trúc to lớn, vàng son lộng lẫy, điêu lan họa phượng, rất nhiều thân ảnh đang lăng không bay lên.
Phải ngoài Thiên cấp mới có thể lăng không bay lên, tòa núi cao này chỉ sợ phải có mấy vnaj cao thủ Thiên cấp!
Một hào quang điềm lành xoay quanh đỉnh núi, chiếu rọi kiến trúc trên đó như thánh thành.
Diệp Thần biết rõ chỗ đó chính là nơi của Chấp Pháp Điện.
Chấp Pháp Điện chính là thế lực lớn nhất ở đông đại lục, so với nơi đóng quân của Dược Vương Thành, Linh Bảo Các còn tốt hơn rất nhiều.
Sư Gia ngưng trọng nói ra.
Trong nội tâm Diệp Thần rùng mình, không nghĩ tới Chấp Pháp Điện đã cường đại tới mức này.
Nhìn qua ngọn núi cao ở xa xa, điềm lành từng hồi, người bình thường nhìn thấy sợ rằng phải quỳ bái, làm gì có ma khí?
Nhưng mà Diệp Thần tin tưởng Sư Gia nói, ý niệm cảm giác của Sư Gia ý mạnh hơn hắn nhiều lắm.
Diệp Thần khẽ gật đầu, một đường ít xuất hiện đi tới nơi cần tới.
Phố lớn ngõ nhỏ, thỉnh thoảng có mấy đệ tử mặc trường bào Chấp Pháp Điện đi qua, những đệ tử này phần lớn ngoài thập giai. Trên đường đi cũng nhìn thấy đệ tử Chấp Pháp Điện tốp năm tốp ba, bởi vậy có thể thấy được đệ tử của Chấp Pháp Điện đông thế nào.
Cách ăn mặc của Diệp Thần hiện tại giống như đê tử thế gia bình thường, trên đường theo dòng người đi tới nên không ai chú ý tới.
Đại khái một giờ sau đã nhìn thấy chỗ ở của Hiên Dật dược tôn.
Dược Vương Thành cùng Linh Bảo Các đều phái người dò xét ở gần, chú ý cái nhà dân này, Diệp Thần cũng không ngại, đi vào trong nhà dân.
Trong phòng khách nhà dân, lão giả chừng ngũ tuần ngồi trên ghế, thổn thức cảm khái không thôi, phía sau có mấy đệ tử mặc trường bào dược sư, có mười sáu người, tướng mạo đều trẻ tuổi, nhưng cả đám thần sắc kính cẩn, lão luyện thành thục, Lê Hủ cũng ở trong đó.
Nói chuyện là tam sư đệ của Hiên Dật dược tôn, Thận Vũ dược tôn, tu vị đan đạo của hắn không kém hơn Hiên Dật dược tôn.
Năm người đều là dược tôn, cũng là đại sư cả, tuy so với những tông sư của Dược Vương Thành còn kém hơn rất nhiều, nhưng ở trong các thế lực là nhân vật hét ra lửa.
Hiên Dật dược tôn trên mặt tiều tụy, không nghĩ tới mấy tháng ngắn ngủi xảy ra nhiều chuyện như thế.
Lê hủ cung kính an ủi.
Mấy sư đệ của Hiên Dật dược tôn nhìn nhau, đều có chút im lặng, tình huống bên ngoài bọn họ biết rõ, nếu như đế đô tìm không thấy người, vậy trên cơ bản là chết rồi.
Trong khi bọn họ nói chuyện phiếm, Diệp Thần từ bên ngoài đi tới.
Diệp Thần khom người kính bái, trong đôi mắt lệ quang hệ ra, Hiên Dật dược tôn và Lê Hủ sư huynh trừ người Diệp gia ra chính là số ít người quan tâm hắn.
Lê Hủ nhìn thấy Diệp Thần, trên mặt kinh hỉ, cảm thấy cao hứng từ đáy lòng, lập tức chào đón.
Hiên Dật dược tôn cũng cực kỳ kích động, thoáng cái đứng lên đở lấy Diệp Thần, cao thấp dò xét Diệp Thần một phen, thấy hắn vẫn mạnh khỏe thì lúc này mới yên lòng lại, vui mừng mà nói:
Nhìn thấy Diệp Thần trở về, bốn huynh đệ của Hiên Dật dược tôn mỉm cười, bọn họ vẫn cao hứng thay Hiên Dật dược tôn, đệ tử mất mà được lại, đây là việc vui.
Hiên Dật dược tôn thoải mái cười to, giống như trẻ ra mấy tuổi, dẫn Diệp Thần đi vào, nói:
Diệp Thần cười thi lễ với mấy vị dược tôn này.
Thận Vũ nhìn thấy Diệp Thần tuấn tú lịch sự, lại khiêm cung hiểu lễ, thoải mái gật đầu, vì vậy tò mò hỏi, dược tôn chia làm tiểu thông, đại thông, tinh thông, đại sư, tông sư, thần tượng, chỉ càn đạt tới dược tôn đều được có thiên phú không tồi.
Lê Hủ trước mắt chưa tới bốn mươi cũng đã đạt tới dược tôn, thiên phú trác tuyệt, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra thì tiền đồ bất khả hạng lượng, bọn họ nhìn qua Diệp Thần, Diệp Thần tuổi chỉ mười mấy, trên đan đạo chắc vừa nhập môn.
Hiên Dật dược tôn cười cười, hơi có chút tự hào, thu Diệp Thần làm đệ tử là chuyện tự ngạo nhất của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License