Lúc này dưới mặt đất có mấy nghìn người vây quanh, ba nghìn tân sinh đệ tử tụ tập đông đủ nhìn thấy những trưởng lão trên bầu trời tức thì quỳ xuống hành lễ.
Lục Thiếu Du vỗ Thiên Sí Tuyết Sư rồi lập tức nhảy xuống đất, hành lễ:
Tạ trưởng lão lăng không mà đứng, chậm rãi nói với chúng đệ tử.
Trên bầu trời, Vũ trưởng lão hét lớn một tiếng, Lục Thiếu Du là đệ tử của hắn nha. Nhìn thấy Sử Vân Sinh muốn đánh chết đệ tử của mình, trong lòng hắn hiện tại đầy một bụng tức giận.
Sử Vân Sinh ngẩng đầu nhìn chúng trưởng lão, ánh mắt có chút bối rối, thế nhưng vẫn cắn răng nói.
Vũ trưởng lão quát lên.
Cơ mặt Sử Vân Sinh co quắp một cái rồi nói.
Hai hàng lông mày Tống trưởng lão nhíu lại nói:
Vẻ mặt Sử Vân Sinh sửng sốt, nhất thời không có lời nào để nói.
Một thanh âm trầm thấp như có như không truyền tới. Lời vừa dứt thì có một thân ảnh mặc tử bào đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.
Người này thân hình cao to, mặc đạo bào màu đen, tuổi chừng lục tuần, khóe miệng mang theo vẻ lạnh lùng nhàn nhạt, ánh mắt có chút âm lãnh liếc qua người Lục Thiếu Du.
Sử Vân Sinh vừa nhìn thấy người này ánh mắt chợt biến đổi, lớn tiếng nói.
Trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra một đạo hàn mang, người này hẳn là Triệu Vô Cực của Triệu Gia, phụ thân của Triệu Tuệ, ngoại công Lục Thiếu Hổ, cũng là trưởng lão Vân Dương Tông. Có người này ở Triệu gia có thể muốn làm gì thì làm, Lục gia căn bản không dám đắc tội.
Ánh mắt Triệu Vô Cực lướt qua Lục Thiếu Du một lát rồi nói với chúng trưởng lão.
Tạ trưởng lão nói.
Lúc này, Vũ trưởng lão cũng hừ lạnh một tiếng rồi nói.
Triệu Vô Cực nhìn Vũ trưởng lão nói, dường như hắn cũng không dám đắc tội với người này.
Vũ trưởng lão chấp vấn.
Ánh mắt Triệu Vô Cực đảo qua người chúng trưởng lão, khóe mắt hiện lên chút dư quang, mang theo hàn ý tràn ngập nhìn Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du âm thầm thề.
Vũ trưởng lão quả thực không giỏi mồm mép, thế nhưng lúc này lại nói.
Sắc mặt Triệu Vô Cực trầm xuống, nhìn xuống bên dưới rồi nói:
Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói một tiếng, dường như quyết tâm phải giết chết Lục Thiếu Du mới thôi.
Vũ trưởng lão hét lớn một tiếng:
Lục Thiếu còn chưa nói xong đã bị cắt đứt.
Tạ trưởng lão nói.
Tống trưởng lão vội vàng nói.
Trên bầu trời từng thanh âm truyền đến, Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lên. Lúc này Vũ trưởng lão, Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão, từng người một, tổng cộng có hơn mười người muốn thu hắn làm đồ đệ, ngoại trừ Triệu Vô Cực.
Vũ trưởng lão quát lớn.
……………
Trên bầu trời mười trưởng lão không ngừng cãi nhau khiến cho chúng đệ tử phía dưới trợn mắt há mồm. Bình thường đệ tử muốn cầu trưởng lão thu làm đệ tử thân truyền đều không có cơ hội. Cho dù là đệ tử có thiên phú tốt cũng sẽ không có trưởng lão nào chủ động yêu cầu thu làm đệ tử.
Mà hiện tại hơn mười trưởng lão cùng nhau mở miệng đấu khẩu muốn thu một đệ tử khiến cho đám đệ tử phía dưới đố kỵ tới nhức răng. Hận không thể là Lục Thiếu Du, có bao nhiêu chỗ tốt nha. Tiền đồ vô lượng, mọi chuyện thuận buồm xuôi gió là điều chắc chắn.
Một lát sau, Dương trưởng lão vội ho một tiếng, dường như cũng ý thức được mình đang ở trước mặt chúng đệ tử, mấy trưởng lão cãi nhau có chút ảnh hưởng không tốt lắm. Hắn nói:
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License