Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 341: Đêm Tối Tính Kế (2)



Hán tử mặc áo bào đen nói với mọi người.

Một hộ pháp do dự một chút rồi nói.

Hán tử mặc áo đen nhìn về phía hộ pháp vừa nói.

Vẻ mặt hộ pháp kia tức thì biến đổi, dường như có chút kiêng kị với Triệu trưởng lão kia.

Trong quần sơn Vân Dương Tông, dưới ánh chiều tà khiến cho quần sơn được phủ một ánh sáng mờ ảo.

Trên một tòa đình viện tinh xảo trên một ngọn núi truyền đến tiếng nói chuyện nho nhỏ.

Trong đình viện, Lục Vô Song luôn luôn thanh nhã, cao quý lúc này đã không còn giữ được hình tượng thường này của mình mà sốt ruột hỏi Thúy Ngọc.

Thúy Ngọc cười nói với Lục Vô Song.

Khuôn mặt Lục Vô Song tức thì đỏ ửng, lập tức nói:

Thúy Ngọc nói.

Tức thì Lục Vô Song có chút lo lắng đứng ngồi không yên.

Thúy Ngọc nói.

Lục Vô Song có chút kinh ngạc nói.

Độc Cô Băng Lan ở bên cạnh lúc này cũng có chút kinh ngạc nói.

Thúy Ngọc nói.

Buổi chiều, trong đình viện số tám lẻ sáu, đám người Nhạc Bất Quần kéo thân thể có chút uể ỏa về tới đình viện, làm tạp vụ là một chuyện cần tiêu hao thể lực rất lớn.

Trở lại đình viện, bốn người kêu khổ liên tục, chỉ có thể ước ao giống như Lục Thiếu Du không phải làm tạp vật.

Nghe bốn người kêu khổ, Lục Thiếu Du chỉ biết cười cười. Tới Vân Dương Tông rồi, cũng không biết khi nào Vũ trưởng lão mới trở về. Nếu như hắn có thể trở thành đệ tử thân truyền sớm một chút là có thể lên núi gặp Lục Vô Song, có có thể nhanh chóng đi tìm vũ kỹ thân pháp và Vạn niên xích đồng.

Ban đêm, năm người hàn huyên một lúc rồi đều trở về phòng mình tu luyện. Trong phòng Lục Thiếu Du Tiểu Long và Huyết Tích Dịch bay ra. Về phần Thiên Sí Tuyết Sư, Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo thì Lục Thiếu Du sẽ không để cho bọn nó đi ra. Bọn nó còn chưa thể thu nhỏ lại thân thể, căn phòng này không thể chứa được thân thể to lớn của bọn chúng.

Khoanh chân ngồi xuống móc ra Linh Ngọc sàng, Lục Thiếu Du bắt đầu chậm rãi tu luyện. Trong khoảng thời gian này, Lục Thiếu Du cũng dự tính luyện chế mấy khỏa Địa Linh đan.

Địa linh đan, đan dược tam phẩm cao giai, đối với việc tăng thêm linh lực có trợ giúp không ít.

Tuy rằng các bậc tiền bối của Phi Linh Môn để lại không ít đan dược, thế nhưng đan dược có thể trợ giúp tăng cường linh lực lại có rất ít. Linh hồn thần dịch cũng đã dùng hết, vì vậy Lục Thiếu Du mới chuẩn bị dùng một ít đan dược đột phá linh lực. Chờ linh lực đột phá đến Linh Sư cửu trọng thì hắn mới có thể bắt đầu chuẩn bị đột phá Vũ Phách và Linh Phách. Đây chính là bình cảnh lớn của Vũ giả và Linh giả, đến lúc đó phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng.

Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt, chìm đắm trong tu luyện.

Trong đêm đen, lúc này trong một đình viện trên một ngọn núi khổng lồ đang đèn đuốc sáng trưng, có ba thân ảnh đang tụ tập trong một gian phòng.

Trong ba người này nếu Lục Thiếu Du ở đây nhất định có thể nhận ra một người trong đó. Người này mặc hao phục tuổi chừng mười bảy mười tám, chính là Lục Thiếu Hổ.

Hai người còn lại, một người tuổi chừng hai ba hai tư, mặc áo bào màu trắng, trong mắt mang theo chút âm lãnh, khiến cho người ta có cảm giác nguy hiểm.

Người cuối cùng, mặc áo bào màu đen, chính là tam hộ pháp trong Vân Dương Tông.

Trong nội đường lúc này có thanh âm truyền tới, có chút tang thương, hẳn là một lão giả đã có tuổi.

Tam hộ pháp thấp giọng nói.

Thanh âm kia lại vang lên.

Tam hộ pháp nói.

Tam hộ pháp đi rồi, thanh niên mặc hoa phục màu trắng kia khẽ nói.

Thanh âm tang thương trong nội đường tiếp tục vang lên.

Lục Thiếu Hổ không nhịn được mà hỏi.

Thanh âm từ nội đường truyền tới sau đó lập tức im bặt, hai người Lục Thiếu Hổ lập tức rời đi.

Bên ngoài điện, trong mắt Lục Thiếu Hổ có chút lạnh lùng nói.

Thanh niên mặc hoa phục kia nở nụ cười âm tàn.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License