Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 2028: Đại Trí Nhược Ngu.



Lục Thiếu Du mỉm cười, tâm thần vừa động lên nâng đỡ thiếu niên, dù hắn muốn tiếp tục phục lạy cũng không làm được nữa.

Thiếu niên kích động nhìn Lục Thiếu Du, không nghĩ tới mình gặp được cường giả như vậy.

Lục Thiếu Du nói.

Thiếu niên xua tay nói.

Bàn tay Lục Thiếu Du nhanh chóng lướt khắp thân thể thiếu niên, cuối cùng dừng trên đầu, tốc độ nhanh như chớp khiến thiếu niên không phát giác.

Bàn tay Lục Thiếu Du dừng trên đầu thiếu niên, nơi đó có chút vết thương, thương thế ngay cạnh thiên linh cái, chỗ đó nhô lên khối u nhỏ.

Khi bàn tay Lục Thiếu Du chạm vào khối u kia, nhất thời có một cỗ cự lực chấn tay hắn, đương nhiên lực lượng không đáng giá nhắc tới, bất quá biến hóa làm ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, lực lượng kia nháy mắt biến mất, nhìn lại khối u tựa hồ không có chỗ nào đặc biệt.

Lục Thiếu Du thản nhiên thu tay, nhẹ nhàng nói một câu.

Thiếu niên cười vô cùng thật thà phúc hậu, đôi mắt mang theo khẩn cầu, nói:

Lục Thiếu Du hỏi.

Thiếu niên không chút do dự nói:

Nói xong, ánh mắt thiếu niên kiên nghị chờ mong nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Tiểu Long chợt lóe, nhìn lão đại lại nhìn thiếu niên, nói:

Thiếu niên cắn môi kiên nghị nói:

Tiểu Long nói.

Thiếu niên nhận chân nói.

Tiểu Long nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút dao động.

Lục Thiếu Du nhìn Tiểu Long, lại nhìn thiếu niên, ánh mắt lóe lên, tựa hồ đang hồi ức điều gì đó.

Thiếu niên vỗ ngực nói.

Lục Thiếu Du lại hỏi.

Thiếu niên gãi đầu, tay phải siết chặt, nói:

Ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, bàn tay lật ra, cánh tay run lên, một mảnh quang mang rực rỡ ánh vàng rơi xuống đất, đó là một đống kim tệ, nói:

Thiếu niên chấn động trợn tròn mắt, năm ngàn kim tệ, hắn làm sao gặp qua nhiều tiền như vậy!

Mấy ngày trước hồng y thiếu nữ cho hắn hai mươi kim tệ, đối với hắn mà nói đã là cự phú, lúc này năm ngàn kim tệ bày trước mặt hắn, rung động thế nào cũng biết được, nghĩ tới mẹ hắn phải giặt quần áo cho người ta suốt một vạn năm mới có được số tiền này a!

Có số tiền này có thể di chuyển cả thôn tới nơi khác, có thể chiếu cố toàn bộ lão nhân, còn có thể chiếu cố mẫu thân cả đời, trong tâm linh nho nhỏ của thiếu niên rung động chưa từng có.

Thiếu niên nhìn Lục Thiếu Du, trong ánh mắt trong suốt tràn ngập rung động.

Lục Thiếu Du nói.

Thiếu niên do dự, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải sự lựa chọn này.

Ngay khi Lục Thiếu Du nghĩ thiếu niên còn chưa thể quyết định, ánh mắt hắn đã khôi phục vẻ kiên nghị, nói:

Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long nhíu mày, Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn mỉm cười hỏi:

Thiếu niên nhìn Lục Thiếu Du:

Lục Thiếu Du lẩm bẩm, lão nhân trong thôn thật sự không tầm thường, trong mắt cũng lộ vẻ tán thưởng đối với thiếu niên.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License