Đừng nói là Đạo Huyền, cho dù là Chiến Hoàng tổ ma tới đây cũng chỉ có đường chết.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, Diệp Thần buông lỏng một hơi, những tổ ma này rất mạnh, hôm nay tao ngộ hai con tổ ma này chỉ là cấp thấp nhất mà thôi, nhưng mà bản thể của chúng đã là Đạo Huyền, may mắn không gặp được thành niên thể tổ ma.
Trong lòng Diệp Thần nghiêm nghị, xem ra tổ ma đã chú ý tới hắn, sau này phải chú ý nhiều mới được.
Đạo Đình, chân loan đại điện.
Thần Hoàng ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa trước chân loan đại điện, mặc bộ trường bào màu trắng quý giá, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói lọi giống như thần linh vậy.
Thần Hoàng uy nghiêm ra lệnh.
Thị vệ ngoài cửa cung kính khom người.
Sau một lát, Diệp Thần đệ nhất phân thân bị dẫn tới.
Tuy mang vào trong đại điện, cảm thụ được hào khí nghiêm túc ở chung quanh, Diệp Thần lại không có một chút hoảng hốt, thập phần trấn định, Diệp Thần cũng không úy kỵ Thần Hoàng, tuy Thần Hoàng quyền cao chức trọng, nhưng Diệp Thần biết rõ còn có người khác ở cao hơn, chính là Tinh Hồn đang giám sát tát cả.
Hơn nữa hiện tại tới đây chỉ là phân thân của Diệp Thần mà thôi, cho dù Thần Hoàng muốn giết hắn thì hắn cũng không sợ, trừ phi Thần Hoàng có thể khống chế toàn bộ ba phân thân.
Thời điểm Diệp Thần bị dẫn tới cũng không có bị trói buộc, tuy bị Thần Hoàng khống chế nhưng Diệp Thần vẫn không ngừng tu luyện, không có bị quá phận hay khắt khe gì.
Hai thị vệ ở bên cạnh Diệp Thần quát.
Diệp Thần vẫn ngạo nghễ đứng bất động, ngưng mắt nhìn qua Thần Hoàng, hắn nhìn thấy trước vương tọa là một đạo hào quang sáng ngời, chỉ lờ mờ nhìn thấy dung mạo của Thần Hoàng.
Một cảm giác hoàng giả uy nghiêm cường đại áp bách tới, làm cho người ta có xúc động muốn quỳ xuống.
Nhưng mà Diệp Thần nội tâm vẫn phong khinh vân đạm, tâm tình khoan thai giống như ông vua không ngai, không cần phải quỳ trước bất cứ ai.
Hai người im lặng đối mặt một lát, Thần Hoàng bình tĩnh không mang theo chút tức giận nào cả.
Hai tên thị vệ cung kính mang ghế tới.
Diệp Thần không chút khách khí ngồi lên ghế.
Diệp Thần nhìn qua Thần Hoàng nhàn nhạt nói ra:
Thần Hoàng giọng nói trang nghiêm túc mục.
Diệp Thần con mắt nhìn thẳng, Thần Hoàng đã muốn chèn ép Diệp gia, nói rõ là được, cần gì tìm lý do đường hoàng như vậy! Những kẻ quyền cao chức trọng thật sự quá dối trá.
Thần Hoàng tăng thêm vài phần ngữ khí nói ra:
Diệp Thần ánh mắt lăng lệ,. bình tĩnh nói:
Diệp Thần bác bỏ từng cái.
Thần Hoàng hừ lạnh một tiếng.
Diệp Thần khóe miệng cười châm chọc nhìn qua Thần Hoàng.
Thần Hoàng có khí tức mờ ảo nên không ai nhìn rõ sắc mặt của hắn, tay phải của hắn vung lên, chỉ thấy đám hộ vệ chung quanh lui ra, trong đại điện chỉ còn lại có Thần Hoàng cùng Diệp Thần hai người.
Thần Hoàng ngữ khí mang theo uy nghiêm không thể cự tuêệt.
Thời điểm này Thần Hoàng mới chính thức phơi bày chân tướng.
Diệp Thần thần sắc tự nhiên, nói:
Ánh mắt Thần Hoàng giống như muốn xuyên thấu nội tâm của Diệp Thần, trầm giọng nói:
Hẳn là Diệp Thần có Tinh Hồn làm dựa, cho nên không sợ hãi.
Diệp Thần giống như cười mà không cười, hắn tự nhiên là không có tiếp xúc qua Tinh Hồn, nhưng mà giả danh tiếng của Tinh Hồn cũng khiến Thần Hoàng kiêng kị.
Thần Hoàng cười lạnh nói ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License